tớ sẽ hiểu lầm rằng tớ là ưu tiên là người cậu sẽ nghĩ tới đầu tiên mỗi khi có chuyện đấy * cười khổ *
Hoàng Minh
thật ra không phải như vậy đâu Nguyệt * nắm tay cô *
Hoàng Minh
cậu bình tĩnh nghe tớ nói được không
Lâm Nguyệt
* gạt tay anh *
Lâm Nguyệt
nếu không bình tĩnh thì từ nãy giờ tớ đã không đứng đây rồi
Lâm Nguyệt
Hoàng Minh này
Hoàng Minh
* nhìn cô *
Lâm Nguyệt
tớ từ bỏ nhé
Lâm Nguyệt
yêu cậu mệt lắm
Lâm Nguyệt
* quay người rời đi *
Lúc này đây, cô đã không ngăn được những giọt nước mắt lăn dài trên má, trước mắt cô bị mờ đi, bước chân cũng thật nặng nề
Cô không phải người mạnh mẽ nhưng cũng không để ai nhìn thấy được dáng vẻ yếu đuối của mình
Hoàng Minh
tùy cậu
Hoàng Minh
tôi sẽ không bao giờ thích cậu đâu
Hoàng Minh
nên hãy đi cho xa vào
Hoàng Minh
đừng để tôi phải gặp lại bản mặt đáng ghét của cậu
Hoàng Minh
( nói ra rồi nhưng sao lại thấy trống rỗng trong tim như vậy )
Giây trước vẫn còn níu tay nói những lời ngọt ngào, an ủi cô mà ngay giây sau chính con người ấy đã buông ra những lời nói thật khó nghe khiến cô không thể quên ngày hôm nay
Đúng là một kẻ hai mặt
_____
02:26
Nhà cô
Lâm Nguyệt
* ôm chăn nằm co ro một góc *
Lâm Nguyệt
tớ thật lòng với cậu mà
Lâm Nguyệt
sao cậu vẫn chưa chịu ngoảnh lại phía sau nhìn tớ * nức nở *
Thời gian trôi qua thật lâu, tiếng khóc cũng đã nhỏ lại và không còn nữa
Cô đã chìm vào trong một giấc mơ dài
Hình như cô thấy lại bản thân trong ngày đầu tiên gặp Hoàng Minh - cậu bạn cùng lớp cũng là người mà cô thầm thương 7 năm qua
Comments