Tôi là ai ko quan trọng quan trọng là tôi sẽ xử những tên này giúp cậu
Nguyễn Quang Anh
Vệ sĩ, LÊN
NVP
Vâng
NVP
Bái thiến: //sợ hãi lùi ra sau và bỏ chạy//
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn anh nha //cười ngốc//
Nguyễn Quang Anh
*cậu ấy bị ngốc à?*
Nguyễn Quang Anh
Cậu bị ngốc hả?
Hoàng Đức Duy
T-tôi không có bị ngốc nha //phồng má//
Nguyễn Quang Anh
R cậu ko bị ngốc //cười//
Hoàng Đức Duy
Hì hì //cười //
Nguyễn Quang Anh
*nụ cười này…giống cậu bé ấy*
_______________
Tua ngược lại năm
Năm mà anh bị bọn cướp bắt giữ
Ngôi nhà hoang ẩm ướt, đổ nát. Rêu phong bám đầy, mùi mốc meo nồng nặc. Bên trong, tối tăm, yên ắng, chỉ có tiếng nước tí tách. Cảnh vật ghê rợn, ám ảnh.Trong góc có 1 cậu bé đag ngồi ụp mặt xuống đầu gối thoáng có tiếng thút thít nhẹ
Quang Anh ngày bé
Hic…hic….bame ơi…quang anh….hic…nhớ bame…bọn bắt cướp ắc độc…hic
Đức Duy ngày bé
//lại gần//
Đức Duy ngày bé
Cậu bị sao vậy
Đức Duy ngày bé
Cậu khóc hả
Đức Duy ngày bé
Có cần tớ giúp j ko //đưa tay ra //
Quang Anh ngày bé
//ngẩng đầu lên// cậu…hic…là ai..
Đức Duy ngày bé
Tớ đc sư phụ gọi là thần đó //cười//
Quang Anh ngày bé
Thần?
Đức Duy ngày bé
Ùm hún
Đức Duy ngày bé
Tớ sẽ giúp cậu ra khỏi đây
Quang Anh ngày bé
Còn cậu thì sao
Đức Duy ngày bé
Đừng lo cho tớ cậu chỉ cần thoát ra khỏi đây là đc //cười xink//
Quang Anh ngày bé
//lệch nhịp//
Quang Anh ngày bé
*c-cậu ấy…đẹp quá*
Sau 7749 bước để thoát ra khỏi nơi bọn cướp
Quang Anh ngày bé
Hộc…hộc
Quang Anh ngày bé
Cuối cùng cx thoát..hộc… //thở như dean//
Quang Anh ngày bé
Cảm ơn cậu nhiều nha mà cậu tê- //quay lại thì ko thấy cậu đâu//
Hoàng hôn buông xuống, nhuộm vàng triền đồi và mái nhà, nhưng chẳng có bóng người. Gió heo may lướt nhẹ, thông reo rì rào. Suối róc rách, ghế đá lặng im. Khắp nơi, chỉ còn ánh nắng chiều vàng vọt ôm trọn không gian, tạo cảm giác lãng mạn mà cô đơn đến lạ thường
Comments