Buổi sáng, nắng nhẹ chiếu qua cửa kính. Dương mặc vest chỉnh tề chuẩn bị đi ra ngoài, cúi xuống hôn nhẹ lên trán Hùng – em bé nhỏ đang cuộn trong chăn.
Trần Đăng Dương
Vợ ngủ thêm đi nha. Chồng đi làm, chiều về ăn cơm với vợ.
Hứ, vợ nấu cho chồng nguyên bữa tiệc luôn! Chồng về kiểu gì cũng khen vợ giỏi!
Lê Quang Hùng
Vậy là từ 7 giờ sáng, Hùng lao vô bếp, bắt đầu “nấu ăn”:
Mở tủ lạnh lôi hết nguyên liệu ra, mà loay hoay tìm dao mất 15 phút.
Cắt rau… cắt trúng ngón tay, dán băng keo rồi làm tiếp.
Đập trứng… vỏ văng tứ tung, rớt cả xuống sàn.
Xào rau… quên mở máy hút mùi, khói nghi ngút, ho sặc sụa.
Nêm canh… nêm nhầm đường thành muối, nêm tới mặn chát.
Mặt trời lên cao, 11 giờ trưa, bếp như vừa có chiến tranh: bột mì bay tứ tung, dầu ăn văng đầy bếp, bàn thì la liệt xoong chảo, dao kéo. Hùng thở hổn hển, tóc rối tung, mặt lấm lem, nhưng mắt vẫn long lanh:
Lê Quang Hùng
Không sao, nghỉ chút rồi làm tiếp… chiều phải xong!
Đến 3 giờ chiều, Hùng ngồi bệt dưới sàn bếp, tay cầm muôi, tóc dính bột, áo tạp dề loang lổ đủ thứ màu, nhìn thành quả: một nồi canh… đục như nước vo gạo, đĩa trứng cháy đen một nửa, đĩa rau xào thì... khét lẹt.
Comments
Ông Nội Của Loài Bò
em ơi, em ngộ độc chồng rồi..
2025-06-27
1
Halyy ♡
sợ bị đau bụng quá...
2025-06-27
1