[Allvietnam]Complete Or Die(CountryhumansVietnam)
[G1]3 ngày trong nhà hoang:Anh không đuổi được tôi.Anh là đồ con gà!
[Không xúc phạm đến bất kì quốc gia hay tổ chức nào]
[Truyện không liên quan đến lịch sử,chính trị]
Việt Nam
Chẹp,anh trai Ultraman chạy đi đâu rồi không biết.
Việt Nam ngồi thụp xuống gần cây cột.
Nó nhìn bầu trời đã bắt đầu tối dần,những âm thanh xào xạc cũng bắt đầu vang lên trong gió.
Ban đêm tại đây là lúc nguy hiểm nhất.
Thời gian chỉ có ba ngày,nhưng đó chắc chắn là ba ngày ám ảnh nhất.
Việt Nam
Từ nhiên nhớ nhà quá đi à~
Việt Nam nở nụ cười ngả ngớn mà ngửa ra phía sau,tựa cả cơ thể vào cây cột cũ kĩ sắp đổ.
Nhân vật phụ:
???:N-Này...
Nhân vật phụ:
???:C-Cậu là người sống đúng không?
Việt Nam
Không sống lẽ chết?
Việt Nam cau mày với cô nàng trước mặt.
Hỏi câu gì mà nghe ngu thế?
Nó còn đang thở,còn đang mở mắt chứ đã mất hồn đâu?
Nhân vật phụ:
Vivian:Tôi là Vivian.Cậu không chạy khỏi lũ sát nhân kia sao?
Việt Nam khó hiểu gãi đầu trước câu nói của người kia.
Nó chỉ gặp 2 ông anh hơi lạ.
Một ông nhận là anh hùng Ultraman.
Nhân vật phụ:
Vivian:Cậu không gặp sao?Cậu may thật.
Nhân vật phụ:
Vivian:Chúng ta đi với nhau không?
Nhân vật phụ:
Vivian:Có thể tăng nguy cơ sống xót.//cười//
Cô nàng kia vừa dứt lời,một nhát chém liền chia đôi người cậu ta thành hai mảnh.
Việt Nam cau mày nhìn kẻ đang cầm kiếm kia.
Một cậu con trai có mái tóc trắng,đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm về phía nó.
Việt Nam ồ miệng tiếng nhìn người kia đang tiến lại gần mình.
Nhân vật phụ:
???:Chết đứng rồi hở?
Việt Nam
Chẹp,sao ai cũng bảo tôi chết vậy cà.
Việt Nam
Ông anh nhìn kĩ lại đi,tôi còn thở đấy.
Việt Nam cười mỉm rồi đăm chiêu nhìn về phía thanh kiếm trong tay cậu.
Nó từng thấy trong vài bộ phim được phát trên tivi.
Chỗ nó sống thường được cho coi tivi,chơi ngoài sân và không được ra khỏi phạm vi cho phép,nên nó không nghĩ là có cả kiếm thật luôn đấy.
Nhân vật phụ:
???:Vậy thì để tao cho mày xuống đắp mồ.
Việt Nam lùi lại mấy bước,nó nhìn mấy sợi tóc bị đứt mà lòng căm hận.
Từ khi bước vào cái nơi quái quỷ này!
Hai người không biết là ai đến chém mái tóc của nó!
Việt Nam
Tôi biết là ông anh ngầu với cái kiếm đó.
Việt Nam
Nhưng không phải cũng thích đi làm thợ cắt tóc chứ?
Nhân vật phụ:
???:Tao không nhây với mày.
Việt Nam
Tôi cũng không nhây.
Việt Nam nở nụ cười nhẹ trên môi.
Đôi mắt đen hiền từ giờ trở nên sâu hoắm như muốn nuốt chửng những ai nhìn vào nó.
Những đứa trẻ như nó một đời sống trong một khu.
Không một ngày nào không uống thuốc và không gặp bác sĩ.
Không ngày nào được phép bước chân ra khỏi ranh giới đã định.
Dù có thoát được thì sao?
Cuối cùng nó cũng chỉ là ảo tưởng!
Sự long lanh của một đứa trẻ chúng nó không có đâu.
Nhân vật phụ:
???:Hừ,tao không rảnh để đùa với mày đâu thằng nhóc!
Nhân vật phụ:
???:Đến mà chết đi!
Người kia lao thẳng về phía nó,Việt Nam cau mày lùi lại thêm mấy bước.
Cậu càng tiến nó càng lùi,đáy mắt nó hiện lên chút vẻ khó chịu với người trước mặt.
Việt Nam
Khuyên anh một câu,bỏ kiếm xuống trước khi tôi động thủ.
Nhân vật phụ:
???:Mày không dọa được tao đâu nhóc-
Người kia ôm đầu lùi lại,cậu ta thấy nó đang cầm một cục gạch trên tay.
Việt Nam nở nụ cười nhẹ nhàng như lấy lại được bình tĩnh.
Cục gạch trong tay nó khá nhỏ,thậm chí còn nhỉ hơn cả lòng bàn tay của nó.
Nhưng không sao,nó tự biết mình nên làm gì.
Việt Nam
Anh không đuổi được tôi.
Việt Nam
Anh là đồ con gà!
Nhân vật phụ:
???:Mày đứng lại đó!!!
Việt Nam sau một pha nghịch dại đi vào lòng đất liền co cẳng chơi đuổi bắt với người lúc nãy.
Trước mặt nó là một dãy hành lang dài vô tận.
Trên nền đất có chất nhầy màu đỏ,còn có mấy con mắt đang lăn lóc trên sàn.
Trông chúng còn mới,có vẻ như là mới vừa bị móc ra.
Nhân vật phụ:
???:Anh Japan,em giết được mấy người nữa nè anh-
Việt Nam nhanh chóng túm lấy luôn cổ Palau mà kéo đi.
Nó giơ cậu bé lên trước mặt mình,mắt đăm chiêu nhìn vào khuôn mặt phía sau tấm vải trắng.
Republic of Palau
B-Buông!!!
Republic of Palau
Anh Japan!!!Cứu em!!!!
Japan
Thằng nhóc kia!!!Buông Palau ra!!!
Japan chạy phía sau không ngừng kêu thét đến khản giọng.
Anh không dám manh động là bởi nó đang cầm theo Palau trong tay.
Không cần thận có thể khiến thằng nhóc bị thương.
Việt Nam
Lạ ghê nha,ma mà cũng bị chạm vào nè.
Republic of Palau
B-Buông ra đi mà.
Palau ầng ậc nước mắt nhìn nó.
Việt Nam cạn lời rồi kẹp thằng nhóc trong tay tiếp tục chạy.
Ngã sõng soài trên mặt đất,Việt Nam ôm lấy khuôn mặt của mình.
Mợ nó!Y hôm nay hết hôn gương đến hôn sàn nhà.
Cái vận mệnh chó mà gì đây?!
Nhân vật phụ:
???:Palau,em ổn chứ?
Republic of Palau
Chị Nekomi,em sợ.//ầng ậc nước mắt//
Cô nàng tên Nekomi nhìn chằm chằm vào nó đang ôm lấy khuôn mặt của mình mà chau mày.
Cô ghét nhất là mấy kẻ đụng đến gia đình cô,đặc biệt là đụng đến Palau.
Kệ mẹ ổng,cô không quan tâm!
Việt Nam
A...Mặt đẹp của bố...
Ôm lấy khuôn mặt của mình,Việt Nam thật sự muốn thét lên với thế giới rằng nó thật tàn nhẫn với mặt mũi của nó.
Nhưng không sao,người tàn ác thì thường sống thảnh thơi.
Việt Nam
Tôi sẽ cho mấy người biết cảm giác ôm hôn đất mẹ là như nào!//rút kim tiêm trong túi ra//
Đừng hỏi đâu ra,nó mượn được từ cô y tá hay chăm sóc tụi nó đấy.
Comments
«જ⁀➴i»
đọc vài chapter bộ truyện này xong là từ tôi cười sặc axit dạ dày luôn 👽😭😭 (sự dụng biện pháp nói quá có hơi lố k ta?)
2025-06-30
3
🎶Hiraly Maigaget💢
cũng may té nhẹ ko mất moẹ mặt tiền:)))
2025-06-29
9
«જ⁀➴i»
mong Linda, bác gấu độ Vietnam để thằng nhỏ hét sọt ạ 😞😞🙏🙏
2025-06-30
7