「Countryhumans/CHs + BNHA」[USSR×TR] Vướng Nghiệp.
ᴄʜᴀᴘᴛᴇʀ 3.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
//tay dựa vào vịn cầu thang, chầm chậm leo lên tầng hai//
Tiếng bậc thang kẽo kẹt dưới đôi giày quân đội nặng trịch, Soviet bước từng bước một đi lên tầng hai để xem xét.
Gã chậm rãi đẩy cánh cửa căn phòng lớn nhất, ánh sáng từ cửa sổ rọi lên bức tường sơn màu trắng lạnh ngắt. Soviet lại liếc mắt qua, một chiếc giường đôi gọn gàng đặt ở chính giữa căn phòng.
Tủ quần áo làm bằng loại gỗ sẫm màu khá bền, bàn làm việc kê sát góc tường, trên mặt bàn còn đặt một bình hoa hướng dương tươi rói, bông hoa còn hướng ra phía mặt trời.
Một bình hoa hướng dương rực rỡ đập thẳng vô mắt khiến cho Soviet khựng lại, chút đôi mắt vàng chớp chớp nhẹ.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
…Hướng dương?
Tự hỏi mình một câu, sau đó gã lẳng lặng bước đến, chạm tay lên cánh hoa mềm mịn, cảm giác trống rỗng trong lồng ngực giờ biến đâu chả thấy.
Hoa hướng dương - loài hoa mà gã rất yêu thích không chỉ riêng màu sắc, về đặc tính luôn hướng về phía mặt trời của nó. Nguyên nhân sâu xa hơn có lẽ là do ngững người thân yêu của gã, mấy đứa con và cấp dưới đã lén trồng nguyên một vườn hoa hướng dương tặng gã nhân ngày sinh nhật...và gã quý loài hoa đấy lắm.
(Quốc Hoa của Nga và Liên Xô xưa giờ vẫn là hoa hướng dương.)
Chuyển cảnh phía dưới nhà, TR đã lục tung phòng bếp và kho chứa lên, không chừa thứ gì cả.
Hắn mở tủ lạnh ra, mặt vẫn tỉnh bơ dù mùi thực phẩm công nghiệp phả ra nồng nặc.
Trong góc bếp có một chồng sách dày cộp, tất nhiên là đống sách đấy hoàn toàn được viết bằng tiếng Nhật.
Hắn rút đại một quyển, lật vài trang sách nhìn cho có lệ rồi lẳng lặng nhét lại chỗ cũ, đôi mắt màu xanh dương đó nhìn chằm chằm vào đống sách không rõ ý vị.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Vô nghĩa. _//quay người đi, tiếp tục mò mẫm//
Soviet trên kia lượn lờ khắp tầng hai rồi vòng lên sân thượng xem xét, TR thì mò hết phòng bếp đến nhà vệ sinh thì lại mò đến khu vườn nhỏ sau nhà.
Cứ thế loanh quanh được 20 phút, và bây giờ là 15:26 phút chiều.
TR ngồi xuống cái ghế sopha dài mà hắn đã ngồi trước đó, đặt chiếc điện thoại vuông vức màu đen lên mặt bàn kính.
Soviet từ trên tầng bước xuống, trên tay của gã cũng cầm cái máy tương tự.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Ngươi biết khởi động nó không?
Soviet hỏi không thì TR không có nói gì, nhưng cái giọng điệu chán đời đó của gã là sao?
TR lại muốn sờ gáy Soviet tiếp.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Ta đâu ngu như ngươi?
TR liếc hắn, ngón tay thon dài quệt một đường nhẹ lên màn hình điện thoại.
Một tiếng "ting" vang lên, màn hình điện thoại bỗng chốc sáng trưng.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Tốt lắm. Giờ thì… _//lẩm bẩm, ấn nút//
Hai thiết bị đồng loạt reo lên, màn hình sáng hiện lên chi chít những ký tự bằng tiếng Nhật ngoằn ngoèo và khó tiếp thu.
Soviet khẽ nheo mắt lại, TR thì cau mày. Cả hai nhìn chằm chằm vào cái điện thoại như thể muốn đập nát nó lắm rồi.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Ngôn ngữ ngoằn ngoèo như giun đất
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Loằn ngòa loằn ngoằn nhức hết cả mắt _//chê bai//
TR không hẳn là không có ấn tượng xấu với chữ tượng hình, JE cấp dưới của hắn ngoan ngoãn thế kia thì ghét kiểu gì?
Chắc có mình gã là ghét cái quả tạ mang tên FI kia.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Nếu lúc này có tên JE đó ở đây…
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
JE sẽ phiên dịch.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Đâu mất công phải ngồi đây mò đống này?
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Đáng tiếc, tất cả đều chết sạch.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Chỉ còn nước tự lo.
TR với Soviet lại im lặng, thử nghĩ hai tên ít nói ở cùng với nhau thì bầu không khí đó sẽ thành cái loại gì?
Là loại sẽ khiến người ta có cảm giác ngột ngạt.
Vài phút sau đó, cả hai không ai bảo ai, đồng loạt nghiêng đầu, lướt ngón tay thử tất cả nút bấm, mở từng ứng dụng một.
Tiếng "ting ting" từ thông báo của điện thoại vẫn cứ vang lên đều đều không dứt.
Thiếu điều thiếu mỗi cái loa.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Cái này…chắc là để gọi giống bộ đàm. _//nhấn vào nút xanh, thử bấm vào dãy số//
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Không dùng loa ngoài.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Biết.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Ngươi đang làm sai rồi, cách đó mất thời gian chết.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Từ giao diện chính, kéo xuống rồi bấm mục "設定"
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Ngươi đọc được tiếng Nhật từ khi nào?
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Ta không cần đọc, có sẵn sơ đồ minh họa rồi.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
...
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Cứ nhìn theo mà làm.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
//gật đầu//
Vậy là cả hai ngồi xuống cái ghế sopha dài được đặt hai bên bàn kính, chăm chú tìm tòi mọi thứ ở đây, tay thì cứ lướt liên tục.
Và cứ mỗi năm phút trôi qua, Soviet lại cất tiếng:
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
TR, mục "tin nhắn" này…
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Bên trái. Ngươi ngu thật hay giả ngu vậy Soviet?
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Câm mồm
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Đang hỏi.
Coi Soviet thái độ chưa kìa
Cứ thế, 20 phút nữa lại lặng lẽ trôi qua...
Cái bàn kính uống trà giờ để đầy sách hướng dẫn, giấy bút ghi chú và hai chiếc điện thoại đã được đặt gọn gàng.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
//ngẩng lên nhìn hắn//_ Đã thành thạo các bước cơ bản.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Chỉ mất 20 phút? Cũng thật tốn thời gian đi
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
//đưa tay vuốt ngược tóc mái đã rũ xuống mặt ra sau//_ Thời gian đủ để ta đem quân đi vả ngươi, nay lại phí phạm nó chỉ để học cái thứ này…
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Còn ngôn ngữ?
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Tự học. Ngươi không muốn về nhìn mặt mấy đứa con ở nhà à?
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Muốn.. _//khẽ gật đầu//
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Thế thì ngậm miệng lại và tập trung đi.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Ừ...
Soviet nay thế mà lại trả lời hắn? Chuyện lạ có thật.
Hai kẻ cao lớn ngồi đối diện nhau trong phòng khách, mỗi kẻ ôm một thiết bị, lặng lẽ đọc sách dạy tiếng Nhật.
Phát âm tuy còn chưa rõ, nhưng ít nhất cũng không vấp lỗi chia động từ.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
か…き…く…け…こ…
Cái bầu không khí này nó im lặng đến đáng sợ, chỉ có tiếng giấy vang lên sột soạt và giọng người trầm khàn lặp đi lặp lại.
Tiếng chuông cửa vang lên từ bên ngoài, lan khắp căn nhà yên tĩnh và lọt thẳng vào tai của hai kẻ kia.
Soviet lập tức ngẩng đầu lên, đồng tử vàng co lại. TR thì nhanh chóng đặt điện thoại xuống bàn, liếc mắt nhìn sang cửa nhà.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Ai?
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Ra đó là biết.
Soviet với TR đồng loạt đứng bật dậy, bóng dáng cao lớn phủ kín cả gian phòng.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
//cầm chặt tay nắm cửa//_ Ta không ngại giết thêm một kẻ, nghiệp chướng gì chứ?
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Ta không quan tâm
Nếu giờ Soviet có khẩu súng lục trên tay, thì gã sẽ chẳng ngần ngại mà nã đạn vào đầu của kẻ đã gõ cửa kia.
Cấp dưới của gã thì gã cũng làm thế, vốn dĩ không có chữ "nhân nhượng" nào cả.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
//mở cửa ra//
Tầm nhìn của hắn quét qua, nhìn thẳng về phía trước nhưng...trống trơn, hắn không thấy ai cả.
Đôi mắt xanh nhạt kia khẽ nheo lại. TR hạ cằm, tầm nhìn rơi xuống phía dưới.
Bóng người nhỏ bé lọt thỏm dưới khung cửa hiện lên trước mặt hắn. Là một bà lão, lưng đã còng đến mức chỉ cao ngang hông hắn và đầu đội mũ len sậm màu.
Khuôn mặt nhăn nheo phủ đầy vết tích của thời gian, hai bàn tay khô gầy đang ôm một túi nilon lớn.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
| Một bà già? |
TR đứng im, giương mắt nhìn chằm chằm bà lão.
Một giây…rồi hai giây…Không khí im phăng phắc, Soviet đằng sau thấy hắn im lặng thế cũng thấy lạ.
Hắn vẫn không thèm nói lời nào, chỉ hơi nghiêng đầu, ánh mắt như thể đang cân nhắc xem có nên đóng cửa luôn không.
Sau một lúc cân nhắc, TR định đóng cửa thật thì--
Đột ngột, cổ áo hắn bị nắm lấy rồi giật ngược ra sau mạnh tới mức khiến hắn hơi lảo đảo.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Ngươi, tránh ra.
Gã kéo TR ra phía sau, một tay giữ chặt vai hắn như chặn một con thú dữ, tay kia thì chống vào khung cửa nhà.
Gương mặt tuấn tú kia cúi thấp xuống để ngang tầm với bà lão, giọng nói bật ra bằng thứ tiếng Nhật nhưng vẫn còn cứng nhắc, chưa rành rọt
Với bộ não IQ vô cực của mình, việc tiếp thu một ngôn ngữ mới đối với Soviet không thành vấn đề - chỉ là có hơi phiền phức.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Xin…lỗi, chúng tôi mới chuyển…đến đây
TR bị kéo ra sau, khuôn mặt hắn hiện lên vẻ chán ghét thấy rõ.
Là TR ghét việc bị tên Soviet này đụng vào người mới đúng.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Ngươi giả câm một lát đi TR.
Bà lão ngẩng lên, đôi mắt mang màu đen đục ngờ nghệch nhưng ánh nhìn lại rất hiền từ. Bà run run chìa cái túi nilon kia ra trước mặt Soviet.
TR liếc mắt nhìn Soviet, đưa tay cầm chặt lấy cổ tay hắn rồi dứt khoát bẻ gãy nó.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
| Xương của tên này cũng thật là cứng đi. |
Thấy cổ tay mình bị gãy rồi nhưng Soviet mặc kệ, là do gã không thấy đau.
ɴᴠᴘ.
Tặng cho…hàng xóm mới…
ɴᴠᴘ.
Ngô với sữa…ăn cho…khỏe…_//mỉm cười//
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
A…_//thoáng ngẩn ra//
Ngô sống, sữa đặc? Một sự kết hợp kỳ quái, nhưng đối với gã thì nó lại là một kí ức mà gã không thể quên được.
Gã nghiêng đầu, chuẩn bị mở miệng thì bà lão lại khẽ cười, ánh nhìn chậm rãi lướt qua đỉnh đầu Soviet rồi đặt lên vai gã.
ɴᴠᴘ.
…Cái mũ…người Nga…phải không…?
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
//khựng người, đôi đồng tử vàng co lại//_ ...?
ɴᴠᴘ.
Cháu…là người…Nga…phải…không..?
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
| Là vì cái mũ ushanka của mình nên bà lão này mới nhận ra? |
Chứ sao nữa? Mình đất nước của gã là có cái mũ ushanka này thôi, đào ra nơi nào nữa
Khéo lại bị kiện đạo nhái không chừng.
Sau cùng thì Soviet chỉ hít nhẹ một hơi, môi mỏng giật giật lên như muốn cười.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Phải, tôi…là người Nga.
Bà lão cười hiền, bàn tay với ra rồi đặt nhẹ lên cổ tay Soviet, vỗ vỗ mấy cái như dỗ trẻ con.
ɴᴠᴘ.
Ngoan lắm...đứa trẻ tốt
Cơn bối rối hiếm thấy vụt qua khuôn mặt lạnh lùng kia, bảo gả tốt? Soviet không nhận mình là người tốt cũng chả là người xấu, chỉ là...nghe người ta bảo mình là người tốt thì làm gã có hơi sượng chân.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
…Cảm ơn. _//nhận lấy túi nilon từ tay bà lão//
Sau cùng thì bà lão gật đầu một cách chậm chạp, quay người bước đi từng bước rời đi.
Cánh cửa nhà đóng chặt lại. Vài giây sau, Soviet mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
TR ở phía sau rốt cuộc cũng hất tay gã ra, nãy giờ hắn đứng xem cũng đủ rồi.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Từ khi nào ngươi thích đóng vai hiền lành thế Soviet?
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Từ khi ngươi đứng đực ra đó, không biết nói lời chào.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Ta không muốn lãng phí ngôn từ.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
Ta sẽ để ý lần sau, để khỏi phải đỡ nhìn mặt ngươi.
ᴛʜɪʀᴅ ʀᴇɪᴄʜ.
Ta không rảnh như ngươi.
Soviet đặt nhẹ bịch nilon kia xuống sàn, tay kia xoa xoa cổ tay bị TR bẻ gãy rồi trực tiếp nắn nó lại như nặn bột.
Phải nói lực tay của TR cũng không vừa, bẻ nhẹ một cái mà cổ tay gã gãy luôn xương.
Nứt cả thịt, máu chảy tí tách, lòi cả xương ra ngoài mà Soviet hắn vẫn nắn lại được.
Ngón tay và cổ tay vẫn cử động được bình thường, máu cũng ngưng chảy. Chỉ là hạn chế dính phải nước.
Khi cái tay đã ổn định, Soviet thờ ơ đưa tay cầm lấy túi nilon dưới sàn lên bước thẳng vào bếp. TR vuốt ngược tóc mái ra sau, sải chân đi vào phòng khách tiếp tục nghiên cứu mặc xác Soviet thích làm gì thì làm.
ᴜɴɪᴏɴ ᴏғ sᴏᴠɪᴇᴛ sᴏᴄɪᴀʟɪᴛs ʀᴇᴘᴜʙʟɪᴄ.
| Chỗ máu chảy lát nữa lau sau vậy..|
ᴀᴜᴛʜᴏʀ.
...thấy chapter này nhạt sao ấy:0
Comments
Kazakhstan 🇰🇿🇰🇿
không nhạt đâu;D
2025-06-29
3