[ Girl Love ] Xuyên Không Thành Tiểu Thư Phế Vật Ta Quyết Tâm Tu Luyện
Chap 3: Quyết Tâm Tu Luyện
Trời đã về khuya. Ánh trăng mờ soi bóng lên những tán cây đung đưa trong gió. Sau khi rời khỏi phòng, Thiên Nguyệt lặng lẽ rẽ vào con đường dẫn tới khu rừng ít người lui tới - Khu Rừng Phong Cổ. Đây là nơi từng có một mạch linh khí bị bỏ hoang vì linh khí tảng mác, không ổn định nhưng với Thiên Nguyệt đó là nơi thích hợp để bắt đầu tu luyện
Minh Thiên Nguyệt
Mười năm... Mười năm mang danh phế vật, bị người người khinh rẻ, giễu cợt. Nếu như lần này cũng thất bại... Vậy cả đời này ta không còn gì để nói nữa * suy nghĩ *
Minh Thiên Nguyệt
Ta không có linh căn, không có hậu thuẫn, không có thiên phú... Nhưng ta có trái tim không bao giờ chịu khuất phục // thì thầm //
Cô lôi từ trông áo ra một cuốn sách cũ kỹ, bìa da đã bạc màu. Không có chữ, chỉ là những trang giáy trống
Minh Thiên Nguyệt
Vô tự tâm kinh.. Đây là thứ cuối cùng ông nội để lại. Tất cả đều nói nó là thứ vô dụng, chỉ mê tín.
Minh Thiên Nguyệt
Nhưng sao mỗi lần ta nhắm mắt lại cảm nhận được khí lưu chuyển?
Cô nhắm mắt lại, vận khí theo trực giác, theo cách mà bản thân cảm nhận được
bạn đầu, không có gì xảy ra. Nhưng dần dần, không khí xung quanh bắt đầu chấn động nhẹ
Cô mở trừng mắt, tìm đập mạnh
Minh Thiên Nguyệt
Linh khí? Ta cảm nhận được linh khí. Không phải ảo giác... Nó đang tiến vào ta // bất ngờ//
Từng tia linh khí yếu ớt như sương mỏng bay lượn quanh người cô, sao đó bị cô hắn thủ hết vào đan liền, huyệt đạo.
Một luồn khí mát lạnh tràn khắp thân thể. Rồi lại một cơn đau buốt chạy dọc sống lưng
Minh Thiên Nguyệt
Khặc! // gằn giọng //
Minh Thiên Nguyệt
Không.. Không được dừng lại! Đây là cơ hội duy nhất của ta, nếu bỏ lỡ, ta sẽ bị chà đạp dưới chân kẻ khác! // cố chịu đau //
Cơn đau ngày một dữ dội. Đan điền như bị thiêu đốt, kinh mạch như muốn vỡ tung. Cô ngửa mặt lên trời gào lớn, như để áp đi nỗi đau, đang gặm nhấm trong từng tế bào
Minh Thiên Nguyệt
Đau... Nhưng vẫn còn sống! Vẫn cảm nhận được! Vậy là có thể tự luyện!! // suy nghĩ//
Trong đầu cô, một hình ảnh mơ hồ hiện ra: một dòng xoáy ánh sáng đang xoay tròn, năm màu luân chuyển - kim, mộc , thủy, hoả, thổ, và các thuộc tính biến dị khác đang dung hợp thành một thể
Minh Thiên Nguyệt
Đây là gì? Là..trong cơ thể ta? // ngờ ngợi //
Minh Thiên Nguyệt
Không thể nào.. Ta không có linh căn mà?! Sao lại có ngũ hành và các thuộc tính biến dị đồng thời hội tụ. Chẳng lẽ...* Nghĩ ra điều gì đó *
Cô há hốc mồm, toàn thân run rẩy, không vì đau mà vì kinh ngạc
Minh Thiên Nguyệt
Chẳng lẽ.. Ta là Hỗn Linh Thánh Thể? Cái thể chất bị cho là tuyệt tích từ hàng nghìn năm trước? // hoảng//
Minh Thiên Nguyệt
Không.. Ta không tin. Không dám tin. Nhưng linh khí đang tụ lại, ta cảm nhận rõ
Thiên Nguyệt ngẩng đầu lên, ánh mắt bùng cháy
Minh Thiên Nguyệt
Vậy ra... Suốt mười năm qua, ta không phải phế vật! Chỉ là người khác không hiểu được thể chất của ta mà thôi * suy nghĩ *
Minh Thiên Nguyệt
Lũ khốn đó... Tưng sỉ nhục ta, từng đánh ta, từng cười nhạo ta... Các người chờ đấy * suy nghĩ kèm tức giận*
Cơ thể cô lúc này như hòa tan vào trời đất. Khí tức trầm ổn, hơi thở đều đặn. Linh khí tụ lại quanh người cô, không còn kháng cự như những người khác bị ngũ hành xung đột
Minh Thiên Nguyệt
Ta cảm nhận được.. Từng đường kinh mạch. Đan điền đã mở, khí hải bắt đầu dao động // khẽ lẩm bẩm //
Minh Thiên Nguyệt
Đây là.. Cảnh giới Luyện Khí tầng 1? Ta đã bước vào tu luyện rồi ư? * mỉm cười*
Khoảng khắc ấy nước mắt cô trào ra, không phải vì đau đớn, mà là vì giải thoát
Minh Thiên Nguyệt
Cuối cùng... Ta cũng không còn là kẻ đứng ngoài thế giới tu tiên nữa // vui mừng //
Cùng lúc đó cách vài trăm trượng một người đang nấp trong bóng tối
Triệu khánh đệ tử xuất sắc của võ đường
Minh Trần
Sao có thể? Tên phế vật đó... Rõ ràng không có linh căn. Tại sao linh khí quanh hắn lại dao động như vậy? // nhíu mày //
Minh Trần
Không thể để hắn phát triển. Một phế vật mà lại tu luyện được? Nếu bị người khác biết, ta còn mặt mũi nào đứng đầu nội môn? // nghiến răng //
Minh Trần
Ngày mai ngươi sẽ không cười nổi nữa đâu // bỏ đi //
Comments
Ayano Kouji
Tình tiết truyện nào cũng cuốn, tác siêu viết
2025-06-29
1