[ Girl Love ] Em Gái !? Lỡ Yêu Em Mất Rồi..
chương 4 - lo lắng!?
Chu Kỳ Sơn(ba)
được rồi,con đi tắm đi để ta nói quản gia băng bó cho con* nhìn cô *
Trương Như Thanh(mẹ)
* vẫn còn khóc *
Chu Trương Mộc Châu(cô)
vâng ạ..
Chu Trương Mộc Châu(cô)
thôi mà mẹ,đừng khóc nữa mà,con sẽ không sao đâu*ôm bà*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
Để chốc con băng vết thương cho chị ,quản gia có việc nên ra ngoài rồi ạ* nhìn ba *
Chu Kỳ Sơn(ba)
Ồ được*bất ngờ*
Chu Kỳ Sơn(ba)
(như vậy có lẽ hay đứa sẽ thân nhau hơn chút nhỉ?)"_"
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*nhìn nàng* (hửm.. cô ấy lo lắng cho mình sao)
Chu Trương Mộc Châu(cô)
vậy con đi tắm trước*đi lên phòng*
vết thương của cô đã được mẹ cầm máu,nên chỉ cần xíu băng bó lại !!
tắm rửa xong xui,cô bước ra khỏi phòng thì thấy nàng đã đợi sẵn,trên tay còn cầm theo hộp y tế
Chu Trương Mộc Châu(cô)
hửm..*bất ngờ*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
chị mau lại đây em băng bó vết thương*nhìn cô*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
à..ừ*đi lại*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
đau thì nói em*sát trùng*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
ừm*nhăn mặt*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
đau hửm*ngước lên nhìn cô*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
k..không đau *đỏ mặt*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
không đau á? nhưng sao chị lại đỏ mặt*nhìn*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
k..không sao đau, em cứ làm tiếp đi,ba mẹ đang chúng ta xuống ăn đấy!*quay đi chỗ khác*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
ừm..*làm tiếp*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*đắm đuối nhìn nàng băng bó cho mình*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
xong rồi,để em dìu chị xuống
Chu Trương Mộc Châu(cô)
thôi đi đi được mà*đi khập khiển có thể ngã bất cứ lúc nào*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
như vậy mà đi được gì,đưa em dìu không ngã bây giờ
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
*sát lại dìu cô đi*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*cảm nhận được gì đó*
Hai quả đào to tròn dựa vào tay cô🌚
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*đầu bốc khói*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
(trời ơi trời,nam mô a di đà phật,nam mô nam mô)
Chu Trương Mộc Châu(cô)
(sao hôm nay cầu thang dài vậy nè"////")
ủa tưởng bà ghiền lắm chứ😈
Chu Trương Mộc Châu(cô)
(cuối cùng cũng xuống tới)
Chu Kỳ Sơn(ba)
hai đứa xuống rồi,mau vào án cơm thôi*nhìn cả hai*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
dạ
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
dạ
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
_đồng thanh_
*nàng dìu cô ngồi xuống rồi,nàng cũng ngồi bên cạnh cô*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*lại đỏ mặt*
sao pà dễ đỏ mặt zậy pà..,gần vk cái đỏ mặt hoài😐
Trương Như Thanh(mẹ)
*nhìn cô*
Trương Như Thanh(mẹ)
con sao vậy Mộc Châu,con bị sốt hả?không khỏe chỗ nào hả con*lo lắng*
Chu Kỳ Sơn(ba)
con đau chỗ nào thì nói cho ta và mẹ con biết *nhìn cô*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
chị sao vậy*nhìn cô*
Chu Kỳ Sơn(ba)
(hửm..có vẻ thân nhau hơn rồi:))
Chu Trương Mộc Châu(cô)
con đỡ đau rồi ạ,mọi người đừng lo lắng nữa mà 😅
Trương Như Thanh(mẹ)
(nay con pé lại ngồi Châu Châu còn hỏi thăm nữa chứ,lạ thật,chắc thân hơn rồi nhỉ) *nhìn nàng*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
(hơi ngượng thì phải..)
Chu Trương Mộc Châu(cô)
wao hôm nay mẹ nấu nhiều món ngon quá*🙄*
Trương Như Thanh(mẹ)
Ồ vậy phải ăn hết cho ta nhé
Chu Trương Mộc Châu(cô)
vâng*cười*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
nào mẹ dạy con nấu thêm vài món như này nhé!?
Trương Như Thanh(mẹ)
được chứ* cười tươi *
Chu Kỳ Sơn(ba)
con có muốn học nấu ăn không tiểu Hạ*nhìn nàng*
Trương Như Thanh(mẹ)
thôi thôi ông ơi,ông quên mất chuyện 2 năm trước hả
Chu Kỳ Sơn(ba)
hả?..*nhớ lại*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
hôm nay mình sẽ nấu cho ba mẹ một bữa thiệt ngon mới được*vui cười*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
bắt đầu hoi
nàng bỏ cá lên chiên,mà cá còn sống dảy dảy đành đật,không rửa cũng không mỗ bỏ ruột,cứ thế bỏ thẳng lên cái chảo dầu đang sôi ...
dầu văng tùm lum,lửa phựt lớn hơn,cháy nguyên cái bờ tường nhà bếp....☺
nàng nấu canh lươn,bắt nguyên 2,3 sống nhăn răng bỏ vào nồi nước dùng để nấu canh,không làm sạch nhớt cũng chẳng lấy ruột ra....
khi ông bà Chu về thấy cảnh đó muốn xỉu tại chỗ..🤡
Chu Trương Mộc Châu(cô)
ồ con nhớ ra rồi,lúc đó con vừa đi học về ...
Trương Như Thanh(mẹ)
*nhớ lại mà ớn lạnh*
Chu Kỳ Sơn(ba)
à thôi con chỉ cần ăn thôi là được rồi*sợ hãi*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
xía,tại hồi đó con còn nhỏ nên chưa biết,giờ con lớn rồi mai mốt con nấu cho mọi người xem*giọng zận dỗi*
Chu Kỳ Sơn(ba)
à thế chắc ta bảo thợ đem xi măng tới trước*cầm điện thoại*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
hic...mọi người không tin tưởng con* phồng má khóc *
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*nhìn nàng*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
(dễ...dễ thương quá ~)
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*đỏ mặt*
Trương Như Thanh(mẹ)
thôi ta dỡn mà,ngoan lớn rồi mà khóc,mic ướt như này sao này cưới ck sao giữ tiền đc*nhìn ông*
Chu Kỳ Sơn(ba)
tui ngày nào không cống nạp"cười sợ*
Chu Trương Nguyệt Hạ(nàng)
xí,kệ con,nó không đưa con đuổi khỏi nhà,hứ
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*rùng mình nổi da gà*
Ăn cơm xong mọi người nghỉ ngơi chút rồi đi ngủ
Buổi tối hôm đó thật yên ắng,ai cũng ngủ ngon ngoài trừ cô😑😑
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*nhớ lại vẻ mặt của nàng trong bửa ăn và những hành động của nàng giúp cô*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
*đỏ mặt*
Chu Trương Mộc Châu(cô)
e..em ấy đáng yêu quá*ôm mặt*
nói xong đắp mềm đi ngủ..
chỉ con tác giả bơi vơi viết truyện cho mọi người đọc😊
Comments