[AllHieu] Giá Trị Của Một Người...
2#
Tongtai lóng tính 🔥
Bộ này đáng ra là ss2 của bộ kia 🤡
Tongtai lóng tính 🔥
Nhưng mà t lười quá nên thay vì bộ này là ss2
Tongtai lóng tính 🔥
Thì t sẽ thay = cốt truyện mới 😭
Tongtai lóng tính 🔥
Không còn cốt truyện kia nữa. Kh còn tính cách kia nữa. Các top cũng kh iu Híu nhiều như bộ kia nữa 😭😭😭😋
Tongtai lóng tính 🔥
Ditmeee nay anh lên app W để đọc truyện thì....
Tongtai lóng tính 🔥
Oidoioi oidoioi có otp mới zồi mấy em ơii 🤯😱
Tongtai lóng tính 🔥
Gill×Hieu và Mck×Hieu
Tongtai lóng tính 🔥
Mốt đừng hỏi tại sao t lại thêm top 🤯🤯
Tongtai lóng tính 🔥
Anh đọc mà anh thấy DangHieu là anh mừng gớt nc mắt 😭 Hiếm chetme
Tongtai lóng tính 🔥
Chap này thoại vô tư 🤡
Tongtai lóng tính 🔥
Tại nó 2000 chữ lận mà 😋
Tongtai lóng tính 🔥
Toi trả kèo nha 😏😒
Tongtai lóng tính 🔥
Nghe nhạc mới của chồng mình cùng mình nha
Tongtai lóng tính 🔥
Not support
Tongtai lóng tính 🔥
Mắt đen - Teuyungboy & Dangrangto
Chiếc xe chở Hiếu dừng trước cánh cổng lớn
Không ai bảo gì. Cũng chẳng ai mở cửa
Nhưng khi cậu vừa với tay lên tay nắm, cánh cổng tự động bật mở, phát ra tiếng cạch khô khốc như mở cửa trại giam
Trần Minh Hiếu
// Bước xuống //
Nắng đổ nghiêng lên áo cậu nhưng không làm dịu được cái lạnh lẽo đang thấm qua từng lớp vải sơ mi
Cậu chưa kịp quan sát gì nhiều thì đã cảm nhận được có ánh mắt dán vào người mình từ tầng trên
Trần Minh Hiếu
// Ngước lên //
Một cậu trai đang ngồi vắt chân trên lan can, đầu hơi nghiêng, nheo mắt nhìn xuống
Trần Hải Đăng
Hừ... // nhếch mép nhẹ //
Trần Hải Đăng
Tưởng không tới chứ // giọng cố tình kéo dài chữ cuối //
Giọng nói vang lên, không lớn nhưng đủ khiến lòng cậu lạnh đi một nhịp
Trần Hải Đăng
// Hắn nhảy xuống từ lan can tầng một, tiếp đất nhẹ như mèo rồi thong thả bước tới //
Dáng người cao gầy, áo sơ mi đen phanh hai nút trên, mái tóc rối nhẹ
Gương mặt non nớt, nhưng cái nụ cười nhếch mép ấy thì chẳng thơ ngây tí nào
Trần Hải Đăng
Tôi là Trần Hải Đăng... ờm năm nay được 27 tuổi
Trần Minh Hiếu
// Không đáp, kéo lại balo, bước thẳng vào nhà //
Nhưng chưa được ba bước, có lực kéo nhẹ sau vai – cái móc ngón tay bất ngờ của Đăng khiến balo trượt sang bên
Trần Hải Đăng
Chậm thôi. Anh đi vội thế?
Trần Minh Hiếu
// Quay phắt lại, gằn nhẹ //
Trần Minh Hiếu
Tôi không thích bị đụng chạm
Hắn không cãi, chỉ giơ hai bàn tay lên như ý định đầu hàng
Trần Hải Đăng
Được được! Nhưng cái nhà này thì không ai đợi cậu đồng ý mới chạm đâu // một nụ cười nhẹ được vẽ lên //
Căn nhà phía trong lạnh lẽo hơn cậu tưởng
Tường xám nhạt, đèn hắt nhẹ về hướng cậu
Lạnh lẽo như lòng cậu hiện tại vậy
Trần Hải Đăng
// Đăng vẫn đi sát sau Hiếu, thậm chí chẳng thèm giữ khoảng cách //
Lên đến tầng hai, Đăng chỉ tay về phía cuối hành lang
Trần Hải Đăng
Phòng đó. Anh vô đi. Đừng khoá
Trần Minh Hiếu
Tôi biết tự lo
Trần Minh Hiếu
Không cần ai quan tâm hay trông chừng
Trần Minh Hiếu
// Cậu đáp, lấy chìa khóa từ tay Đăng //
Trần Minh Hiếu
// Cậu bước vào //
Nhưng khi tay vừa đóng cửa, một bàn tay khác đã đè lên khung gỗ, giữ chặt cánh cửa không cho đóng hẳn
Trần Hải Đăng
// Đẩy cửa bước vào //
Trần Minh Hiếu
Anh đang làm gì thế?! // giọng có chút gắt gỏng trong lời nói //
Trần Hải Đăng
// Đi vòng quanh phòng rồi đáp //
Trần Hải Đăng
Tôi không làm gì cả
Trần Hải Đăng
Chỉ đang nghĩ… nếu anh là đồ mới, thì nên khui như thế nào cho đẹp
Trần Minh Hiếu
// Trừng mắt, giọng cao hơn thể hiện sự tức giận //
Trần Hải Đăng
// Hắn chép miệng. Không tức giận hay sượng mặt //
Trần Hải Đăng
// Chỉ liếm môi một cái rồi nhún vai bảo //
Trần Hải Đăng
Ok. Không phải bây giờ. Nhưng sẽ có lúc anh tự mở cửa tìm tôi
Trần Minh Hiếu
// Hiếu đứng trong đó vài giây, thở mạnh. Tay cậu nắm chặt đến mức nổi gân //
Phòng không nhỏ, nhưng trống trơn
Một chiếc giường, một tủ áo, một camera lắp vào góc trần đang nhấp nháy
Trần Minh Hiếu
// Cậu ngồi xuống giường //
Lưng cậu ướt đẫm mồ hôi. Không phải vì nóng
Mà là ánh mắt, giọng nói, và những cái chạm hồi nãy khiến cậu rùng mình
Trần Minh Hiếu
// Cậu giật mình nhẹ //
Tiếng gõ nhẹ, không ồn ào như thể đây là người lịch sự duy nhất trong cái nhà quái gỡ này
Cửa mở hé. Một chàng trai đứng ở ngoài - khác hẳn với thằng cha ban nãy
Tóc gọn gàng, áo sơ mi trắng cài kín cổ, tay còn cầm theo ly nước
Ánh mắt long lanh như lúc nào cũng sắp khóc
Trần Đăng Dương
Em... có làm phiền anh không?
Giọng nói ấy nhẹ như làn gió mùa thu. Nghe như đang sợ sệt thứ gì đó
Trần Minh Hiếu
Không, vào đi
Cậu trai ấy bước vào, đóng cửa sau lưng rất khẽ.Không gian lại chìm vào im lặng
Trần Đăng Dương
Em là Trần Đăng Dương, kém anh Đăng 2 tuổi
Trần Đăng Dương
Em nghe nói có người mới nên... em mang nước lên
Trần Đăng Dương
Không cần khách sáo làm gì. Em chỉ thích giúp đỡ người khác thôi
Trần Minh Hiếu
// Cậu gật đầu nhận ly nước nhưng bàn tay vẫn đang căng cứng //
Trần Đăng Dương
// Hắn nhìn thấy điều đó nhưng chỉ cười nhẹ //
Trần Đăng Dương
Đừng lo... ở đây không phải ai cũng như Hải Đăng
Trần Đăng Dương
Cũng có nhiều người lạ tính nữa. Nhưng em không giống họ
Dương không giống như mấy cái kiểu ồn ào như Hải Đăng
Ngược lại còn thấy yên bình và dễ chịu, còn có chút... yếu đuối
Trong đời. Cậu gặp không thiếu những kiểu người như thế
Người càng dịu dàng, đôi khi giấu càng nhiều thứ đen tối sau lưng
Trần Đăng Dương
Em không động tay, không đụng chạm, không cưỡng ép như anh Đăng
Trần Đăng Dương
Vì em biết... những người như anh thường chỉ bị làm đau khi yêu
Trần Minh Hiếu
// Cậu nhíu mày //
Trần Minh Hiếu
Anh biết gì về tôi?
Trần Đăng Dương
Không biết gì hết nhưng....
Trần Đăng Dương
Kiểu người như vậy… dễ bị người khác dẫm lên lắm
Không khí hơi gượng, nhưng vẫn yên bình. Dương dựa nhẹ vào tường, tay còn lại đút túi
Trần Đăng Dương
Anh định ở lại đây lâu không?
Trần Đăng Dương
Nếu anh muốn yên, thì nên cẩn thận lời nói
Dương nhìn vào phòng cậu, ánh mắt không xa cách mà cũng chẳng gần
Trần Đăng Dương
Anh không cần cảnh giác với em. Em không động vào ai hết
Trần Đăng Dương
Nhưng em rất hay nghĩ nhiều
Một lát sau, Dương quay đi
Trần Đăng Dương
Nếu cần gì, cứ nói. Còn không thì thôi
Tongtai lóng tính 🔥
Vwiwcwogwkwnwg

Tongtai lóng tính 🔥
a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e ua l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e ua l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e ua l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e ua l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e ua l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e ua l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e ua l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u a l l h i e u
Tongtai lóng tính 🔥
^^ hihi
Tongtai lóng tính 🔥
Xong rồi nha gián ơi ^^
Comments
Chíp xinhiu🎀
Dmm ai chơi spamm con bứm bứm khúnnn
2025-07-08
0
Sa
Có đứa ship bình x hiếu 🤡
2025-07-08
0
Phạm Bảo Khang
t ship Jack x Hiếu:)))
2025-07-26
0