[HungAn] Tránh Ra! Tôi Là Phản Diện [Quang HùngxNegav] [RhyCap] [DuongKieu] [JsolNicky]
3/ Xém chút thì toang!
Bàn tay cầm ly nước của An khựng lại. Cậu có thể giả vờ bình thường với những người khác nhưng riêng người kia…
Giọng nói ấy, ngữ điệu ấy,
vừa vang lên là cả thế giới cậu từng đọc, từng khóc, từng viết fanfic 7749 cảnh nóng👽 đổ sụp lên đầu cậu.
Đặng Thành An [ Cậu ]
*Ôi trời ơi…Nam chính của tui…À không, của truyện, tôi không theo anh nữa, anh đừng để ý tới tôi nha*
Từng bước chân tiến lại gần. Rồi một giọng thứ hai vang lên, trầm hơn, nhẹ hơn, nhưng có uy lạ thường.
Trần Đăng Dương
Ê Hùng, bên kia kìa Hùng, có cậu nhóc theo đuổi mày kìa /chỉ chỗ cậu và đám bạn/
Lê Quang Hùng [ Anh ]
/mặt chán ghét/ *biết vậy không đi*
Trần Phong Hào
Ểh, hay anh Hùng ngồi với An đi, tiện gắn kết tình cảm
Nguyễn Thanh Pháp ( Kiều )
/hớp trà/ đúng đó đúng đó
Lê Quang Hùng [ Anh ]
/cau mày/
Hoàng Đức Duy
Thiệt đó, anh Hùng đừng né An nữa, em thấy nó thích anh là thiệt lòng đấy
An muốn độn thổ. Cậu vẫn cúi mặt, mặt đỏ ửng như bị sốt. Nhưng không phải vì xấu hổ. Mà là…chết rồi Hùng đang đứng sát phía sau
Đặng Thành An [ Cậu ]
*mẹ bạn bè như gì vậy trời, hại chết tao rồi 😭*
Đặng Thành An [ Cậu ]
/đứng dậy cuối đầu/ Xin lỗi, tôi có việc đột xuất, mọi người ăn vui
Không đợi ai kịp phản ứng, cậu chạy như bay ra khỏi quán
Hoàng Đức Duy
Ụa...nó vừa né Hùng?
Trần Phong Hào
Ụa chứ không phải ngày thường gặp Hùng là dính như keo 502 hả?
Nguyễn Thanh Pháp ( Kiều )
Lúc này còn run tay nữa kìa, mặt thì trắng bệch, bộ giờ thấy Hùng là sợ à?
Lê Quang Hùng, người bị nhắc đến vẫn chưa ngồi xuống. Đôi mắt đen sâu không đáy nhìn chằm chằm vào lưng An đang khuất dần ngoài quán.
Cùng lúc đó, tại bãi gửi xe bên cạnh quán. An ngồi phịch xuống yên xe, hai tay ôm ngực.
Đặng Thành An [ Cậu ]
/thở dốc/ Nãy làm mình sợ chết khiếp
Cậu mở điện thoại, mở nhanh cốt truyện mà mình tự viết ghi chú lại từ truyện gốc.
Đặng Thành An [ Cậu ]
Bây giờ mình đang ở chương 15 của truyện gốc, sắp tới là cảnh Vũ Minh Khôi cứu Hùng bị ngã thang máy…mình phải đẩy mạnh cặp đôi đó lên nhanh, càng nhanh mình càng được thoát thân…
Cậu ngồi thừ ra, lòng rối như tơ vò. Nhưng không hề biết rằng…có một người vẫn đang nhìn cậu từ ô kính tầng hai của quán cà phê.
Lê Quang Hùng chống tay lên cửa sổ, ánh mắt lạnh đi một chút…rồi lại trở nên khó đoán.
Lê Quang Hùng [ Anh ]
*Rõ ràng trước kia là cậu ta bám mình đến mức phiền phức? sao giờ lại bỏ chạy*
Lê Quang Hùng [ Anh ]
*Hay đây là chiêu trò mới?*
Comments
khoai lang thối
hayy quá trời quá đất luoonnn
2025-07-07
2
thảo mê mon~
:)
2025-07-14
1
Chan TMy
ngắn z tg ưi
2025-07-09
0