[RhyCap]Anh Ở Đâu,Tao Ở Đó!
2.Không phải ai cũng được đứng gần
Sáng hôm sau.Trời nhiều mây,khu chung cư ảm đạm như muốn người ta nằm lì trong chăn
Hắn rời phòng lúc 6h,áo sơ mi đen,cà vạt đơn giản,tay đút túi quần.Vẫn là đôi giày da đánh bóng,bước đi không 1 tiếng động
Phòng 506 mở cửa cùng lúc,em nhô đầu ra,tay còn cầm ly sữa đậu uống dở mới có 1 nửa
Hoàng Đức Duy
Ủa,hôm nay cũng đi sớm haa
Em híp mắt nhìn theo bóng lưng hắn dần xa,cười khẽ
Hoàng Đức Duy
Ừ,đi đâu kệ anh.Tao đi học nè,đi học cho đẹp trai bằng anh
Quang Anh đến tòa nhà cao tầng giữa trung tâm thành phố,phòng làm việc riêng của hắn nằm trên tầng 27.Không ai ở đây biết hắn là thiếu gia nhà Nguyễn- tập đoàn tài chính bất động sản vươn tầm quốc tế
Ba mẹ hắn đặt ra 1 điều kiện:
'22 tuổi,con sẽ điều hành cả 1gia tộc,trước đó,sống như người thường.Không tài xế,không trợ lí,không can thiệp' - trích lời ba mẹ hắn(aka ba mẹ chồng Đức Duy><)
Và hắn chấp nhận.Không than,không hỏi.Vì hắn không thích dựa dẫm.Hắn chọn sống ở 1 cư chung cư hạng trung,đó cũng là chung cư nhà hắn luôn.Hắn đi làm như người bình thường,giấu thân phận đến mức không ai nghĩ được hắn có thể là..."Người Thừa Kế Nguyễn Gia".
Buổi tối,cửa phòng hắn vang lên tiếng gõ - gõ 1 cách rất...phiền
Hoàng Đức Duy
Mở cửa cái đi.Có đồ ăn
Hắn mở cửa.Trước mặt là em - gương mặt dính nước,tóc rối vì mưa,tay ôm hộp cơm còn nóng
Hoàng Đức Duy
Làm thêm về trễ,tiện nấu dư.Lấy ăn không?
Hoàng Đức Duy
Vậy tao ngồi đây ăn.Anh ngửi mùi chắc cũng đói
Em ngồi phịch xuống nền hành lang,mở nắp hộp cơm,vừa thổi vừa ăn ngon lành
Hắn nhìn em vài giây.Không nói nhưng cũng không đóng cửa
Hoàng Đức Duy
Anh nhìn tao chi vậy?Đẹp hả?
Hoàng Đức Duy
Không ồn sao anh biết tao sống
10p sau,hộp cơm mới trôi qua phân nửa.Hắn vẫn đứng đó,tay chống vào khung cửa,ánh mắt khó hiểu
Em chìa đũa ra,lơ đãng hỏi
Hoàng Đức Duy
Anh ăn không?
Nguyễn Quang Anh
Tao không đói
Hoàng Đức Duy
Vậy mà đứng nhìn hoài
Một lát sau,hắn cúi xuống,gắp 1 miếng thịt bỏ vào miệng.Không khen.Nhưng cũng không nhắn mặt
Hoàng Đức Duy
Ăn rồi là dính đời tao đó.Hẹ hẹee
Hoàng Đức Duy
Ừ,tao phiền.Nhưng anh để tao phiền tức là anh cho phép òi đó
Hắn im lặng.Trong đầu hắn có thứ gì đó đang chậm rãi thay đổi.Từng câu nói của em,từng hành động nhỏ,không cầu xin,không giả vở...chỉ đơn giản là bước vào,như thể nơi đó vốn dành cho em
'Anh ở đâu,tao ở đó'
Câu nói ban đầu hắn thấy ngớ ngẩn...
Nhưng lặp lại nhiều lần lại thấy ấm
Comments