Chapter 3: Hoạ tới

Tần An
Tần An
Ủa chị Mai, vào đi.
Tần An
Tần An
Hôm nay rảnh rổi ghé chơi nữa sao?
- Tôi đi mua đồ, thấy nhà chị mở cửa nên ghé sang chơi.
Tân Di
Tân Di
Con chào dì. *đưa cốc nước*
- Uichaoo, Tân Di đây sao? Xinh đẹp động lòng người quá đi. Khéo học hết phổ thông kẻo có người hốt luôn.
Tần An
Tần An
Aidaa, Tân Di nhà tôi nó nhút nhát lắm. Với cả tuổi đó lấy gì sớm thế? Cho nó đi chơi, tận hưởng có phải tốt hơn không?
- Ahaha, chị nói chí phải.
- Con bé nhí nhố kia đâu rồi? Sao hôm nay không thấy nó. Chị tìm đâu được con bé siêng năng hết sức.
Tần An
Tần An
*cười gượng*
Tần An
Tần An
Nó đi giao đồ giùm Tân Di rồi. Con bé Tân Di đúng là khéo tay mới tung ảnh lên đã có hốt sạch.
- Vậy là tôi không kịp thưởng thức rồi.
Tân Di
Tân Di
Sau này dì đến con sẽ đặc biệt làm riêng cho dì.
- Chân con đã ổn hơn chưa?
Tân Di
Tân Di
Ổn rồi ạ, nhưng lên xe máy con sẽ hoảng lắm.
Tần An
Tần An
Chị đừng nhắc nữa, Tân Di nó còn sợ lắm.
_________________
Cái nắng ngày càng gay gắt, chiếu thẳng lên đỉnh đầu của Tiêu Thư. ánh nắng như muốn cắt da cắt thịt cô ra.
Chưa giao 5 hộp bánh mà đầu và trán của Tiêu Thư ướt nhẹp.
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
Phù.. nóng thế.
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
Mình phải nhanh lên thôi.
Cô lao nhanh thần tốc, nhanh đến nổi cây cối bên đường còn phải rung rinh theo.
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
Mát quá. haha..
Đúng lúc cô vừa cười, cũng là lúc cô vừa khóc.
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
*vỗ trán* Tiêu mày dồi Tiêu Thư.
Trong xe là một không khí vốn nhộn nhịp bị tiếng va chạm mà lặng thinh.
Diệp Chi Lăng
Diệp Chi Lăng
Con nào chạy xe ngu thế?
Phó Nghệ Vỹ
Phó Nghệ Vỹ
*xoa xoa con đồ chơi*
Là hội của Ân Đạt sao?
Hắn ngồi ở một góc tối trong xe, đảo mắt đã thấy Tiêu Thư chắp tay nhìn Bác Nhã.
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
“Hình như có đơn của mấy cậu ấy..”
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
Cậu nhận không? không thì tôi tặng.
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
Còn vết trầy này tôi sẽ đền tiền cho.
Bác Nhã
Bác Nhã
Hỏi chủ chiếc xe kìa em gái.
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
“Chủ chiếc xe là ai nhỉ?”
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
*nhìn Nghệ Vỹ* “Không giống lắm.”
Nguyễn Ân Đạt
Nguyễn Ân Đạt
Chú An, chạy đi.
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
“Người đó sao?”
Cửa kính dần đóng Tiêu Thư lại gặp ánh mắt không biểu tình kia nhìn mình.
Châu Tiêu Thư
Châu Tiêu Thư
“Cậu ấy nhìn mình còn tưởng mình là zombie không á.”

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play