[RhyCap] Tình Yêu Sói Tuyết
Người sói
Đức Duy vừa ngất xỉu lần hai, thì anh Quang Anh đã không đành lòng nhìn bé sợ hãi thêm. Anh khẽ lùi ra một góc, nhắm mắt, ánh sáng bạc bùng lên quanh thân thể, và rồi hình dạng con người hiện ra.
Một chàng trai cao lớn với mái tóc trắng, mắt xám bạc, khoác áo choàng tuyết mềm rũ, ánh mắt vẫn là đôi mắt khi nãy nhìn bé với sự dịu dàng tuyệt đối
Anh nhẹ nhàng đến bên giường rơm, đưa tay vén tóc trên trán bé con
Nguyễn Quang Anh
Em ơi… dậy đi. Không sao đâu, anh ở đây...
Cậu bé nheo mắt mở ra, vẫn còn ướt nước mắt, vừa thấy anh thì mở tròn đôi mắt đen láy.
Duy
Ơ… chú chó… à hông… chú người?!
Nguyễn Quang Anh
Anh là Quang Anh. Anh không ăn em đâu. Anh cứu em mà, nhớ không?
Giọng anh dịu như mưa tuyết rơi nhẹ, tay khẽ lau má bé.
Nguyễn Quang Anh
Không bao giờ.
Bé con ngồi dậy rồi… nhào vô lòng anh luôn, ôm chặt lấy người anh như thể vừa là chăn bông vừa là gối ôm vừa là… bạn trai không rời nửa bước luôn vậy
Còn hai ông anh kia thì... khỏi nói cũng biết
Dương và Hùng từ đâu đó bước ra, cũng đã hóa thành người. Hùng tóc nâu đỏ rối như tổ quạ, Dương tóc xám tro buộc lỏng phía sau, cả hai mặc áo da thú lộn xộn, nhìn vẫn khờ nguyên cây số
Trần Đăng Dương
//Nhíu mày, lẩm bẩm// Ủa? Cái đồ ăn đó giờ biết nói, biết ngất, còn biết ôm người luôn hả?
Lê Quang Hùng
//Nhìn theo, chép miệng// Nè… chừng nào mới cho anh ăn thử cái lỗ tai trái? Anh chừa cái phải cho em ăn mà
Đức Duy la lên, chui tọt vào lòng Quang Anh như trốn trăn gấm.
Bé sợ xanh mặt, nước mắt lại lưng tròng, tay thì níu áo Quang Anh không buông nửa bước. Thấy em run run mà ôm chặt vậy, Quang Anh chỉ biết ngửa mặt thở dài cái kiểu "tôi có hai ông anh mà như nuôi thêm hai con cún con phá làng phá xóm vậy đó".
Rồi chuyện hài nhất cũng tới. Cái bụng nhỏ xíu của bé Đức Duy reo lên một tiếng “ọt ọt” cực rõ, vang cả hang
Trần Đăng Dương
//Lập tức chỉ tay, hét toáng lên// Ê ê! Đồ ăn của mình đói kìa!! Chắc sắp chín rồi á!!!
Nguyễn Quang Anh
TRỜI ƠI!! //phát cáu, quát //
Nguyễn Quang Anh
Dương, lấy đồ ăn đàng hoàng cho em đi!!
Dương hí hửng chạy một mạch tới góc bếp, xong ôm nguyên… một rổ cá sống còn nhảy loi choi, tung vèo cái “bụp” xuống đất trước mặt bé Duy
Trần Đăng Dương
Nè!! Cá sống nè! Còn tươi đó, ăn đi cho đỡ đói!
Bé Duy nhìn cái đống cá đó một giây… rồi ôm cứng Quang Anh, hét lên một tiếng
Duy
KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔNG!!!
Rồi mặt mày xanh mét, run như cầy sấy, mắt long lanh nước.
Quang Anh vỗ nhẹ lưng em, dỗ dành
Nguyễn Quang Anh
Ngoan… không sao, không phải ăn cái đó đâu… mấy ông kia chỉ giỡn thôi mà…
Bé Duy bặm môi, thở hổn hển… rồi đột nhiên nhớ ra điều gì đó. Bé chui ra khỏi lòng anh (một chút thôi nha), lọ mọ kiếm cái balo con gấu nằm trong góc giường, mở ra lục tìm… và lôi ra một chiếc hộp nhỏ màu hồng in hình thỏ
Duy
Bánh của em…! Pa làm cho em mang đi cắm trại á…
Em mở hộp ra bên trong là 4 chiếc bánh ngọt nhỏ xíu, màu sắc sặc sỡ, mỗi cái hình trái tim, ngôi sao, con cá, và… con sói (tình cờ ha? 😆)
Bé lấy ra một cái, ngồi khoanh chân ăn ngon lành. Rồi bất ngờ quay lại, chìa hộp ra, đưa từng cái cho từng người
Duy
Tặng nè! Chú sói trắng, chú sói đỏ, chú sói xám… mỗi người ăn một cái, Duy không giận nữa đâu…
Cả ba anh sói người sững sờ
Lê Quang Hùng
//Ngơ ngác// Bánh ngọt hả?
Trần Đăng Dương
//Nhìn chằm chằm// Này là… phép thuật loài người đúng không?
Nguyễn Quang Anh
//Bật cười khẽ, đưa tay đón lấy// Cảm ơn em...
Cả ba cùng ăn thử một miếng bánh. Và...
Cả ba ngẩn người. Mắt mở to.
Lê Quang Hùng
...Ngon vậy luôn á?!
Lê Quang Hùng
Sao ngọt mà thơm mà mềm mà… mà… mình muốn ăn thêm á!
Trần Đăng Dương
Anh muốn cưới cái bánh!!!
Duy
Không được! Em giữ cái cuối cho anh Quang Anh á!
Bé Duy giành lại cái cuối cùng, dúi vô tay anh, cười toe.
Quang Anh nhìn bé, rồi nhẹ nhàng cười, cắn một miếng bánh, vuốt tóc bé con
Nguyễn Quang Anh
Ngon lắm. Nhưng… không bằng em đâu...
Comments
cừu bít bay nà 🐑🐑🐑
Đúng là loài sói mà người ngoài hành tinh tặng cho chúng ta
2025-07-17
1
iu jsol🩷🩷🩷
ê ông tính lm gì/Sly//Sly/
2025-07-01
2
cừu bít bay nà 🐑🐑🐑
ông tính lm j thằng nhỏ vậy hả
2025-07-17
1