#3. Chẳng còn

Ầm ầm
Một tiếng va chạm lớn vang lên giữa con đường đèo dốc
Rồi mọi thứ rơi vào trong im lặng
Chẳng còn lại gì cả
Đăng Dương
Đăng Dương
/ nheo mắt /
Đăng Dương
Đăng Dương
/ mở hẳn mắt, cố gắng ngồi dậy /
Đăng Dương
Đăng Dương
Ơ
Đăng Dương
Đăng Dương
Làm sao thế này
Đăng Dương
Đăng Dương
Đau thế
Bác sĩ
Bác sĩ
Khoan đã
Bác sĩ
Bác sĩ
Đừng cố ngồi dậy
Bác sĩ
Bác sĩ
Anh cần thời gian để thích nghi
Đăng Dương
Đăng Dương
Anh là ai
Bác sĩ
Bác sĩ
Bác sĩ
Đăng Dương
Đăng Dương
Sao tôi lại ở đây
Bác sĩ
Bác sĩ
Chuyện này để sau rồi nói
Bác sĩ
Bác sĩ
Anh cần làm bây giờ là cố gắng cử động tay trước đã
Bác sĩ
Bác sĩ
Rồi mới từ từ ngồi dậy
Đăng Dương
Đăng Dương
Tôi ở đây bao lâu rồi
Bác sĩ
Bác sĩ
1 tháng
Đăng Dương
Đăng Dương
Ý anh là tôi hôn mê 1 tháng rồi
Bác sĩ
Bác sĩ
Phải
Đăng Dương
Đăng Dương
/ chợt nhận ra /
Đăng Dương
Đăng Dương
Còn người đi cùng tôi đâu rồi bác sĩ
Đăng Dương
Đăng Dương
Kiều
Đăng Dương
Đăng Dương
Pháp Kiều ấy
Bác sĩ
Bác sĩ
À
Bác sĩ
Bác sĩ
Để sau đi
Đăng Dương
Đăng Dương
Có phải em ấy xảy ra chuyện gì rồi đúng không
Đăng Dương
Đăng Dương
Bác sĩ
Đăng Dương
Đăng Dương
Trả lời tôi đi
Dương gần như thét lên với vị bác sĩ bên cạnh mình
Bác sĩ
Bác sĩ
Anh cứ bình tĩnh
Bác sĩ
Bác sĩ
Phải bình tĩnh tôi mới nói được
Đăng Dương
Đăng Dương
Được
Đăng Dương
Đăng Dương
Nói đi
Đăng Dương
Đăng Dương
Nhanh lên
Bác sĩ
Bác sĩ
Người cậu cần tìm
Bác sĩ
Bác sĩ
Đã mất rồi
Đăng Dương
Đăng Dương
Cái gì
Thông tin này đến quá đột ngột
Như một cơ chế tự nhiên, cơ thể Dương như cứng đờ
Cả người như bị rút cạn đi sức lực
Đôi mắt vừa loé lên chút tia sáng cũng đã vì lời nói ấy mà vụt tắt, trả lại Dương một đôi mắt vô hồn và trống rỗng
Chẳng biết bây giờ Anh đang nghĩ gì nhưng với trạng thái đó, chắc chắn Anh đã không thể bình thường được nữa rồi
Bác sĩ
Bác sĩ
Anh nghỉ ngơi đi
Bác sĩ
Bác sĩ
Đừng quá đau buồn
Bác sĩ
Bác sĩ
Mọi chuyện đã có người lo liệu
Bác sĩ
Bác sĩ
/ vỗ vai Anh /
Bác sĩ
Bác sĩ
/ bước ra ngoài /
Một lát sau
Gia đình Dương bước vào thăm
Còn có cả... Mẹ của Kiều
Họ bước đến bên giường bệnh, không ngừng hỏi han Dương
Nhưng đáp lại họ chỉ là sự im lặng cùng ánh mắt chẳng còn chút ánh sáng nào của Anh
Mẹ Kiều bước đến, cố gắng an ủi đứa con may mắn sống sót mà nước mắt vốn đã khô cạn cũng từ từ trôi theo gò má gầy lăn dài xuống

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play