[ASSASSINATION CLASSROOM] Beasts.
#2.
ngày hôm sau, tại lớp 3-E.
Koro-sensei
"...tiền mua cây kem của mình, hết rồi."
Koro-sensei
"cây kem yêu quý ơi...cây kem ơi..."
Người Bí Ẩn
/níu vạt áo thầy/
Người Bí Ẩn
thầy ơi...ừm thì...
Koro-sensei
/quay đầu nhìn/ em muốn nói gì sao?
Người Bí Ẩn
..à thôi, không có gì ạ.
cạch, cánh cửa lớp mở ra.
cả bầu không khí trong lớp trầm xuống — rõ ràng là rất kì lạ. Koro-sensei ngơ ngác bước vào, và, đứng sững khi thấy một x á c của con bạch tuộc..bị ghim bằng dao trên bàn.
Koro-sensei thoáng sững người...nhìn chằm chằm vào con bạch tuộc.
Karma Akabane
chết thật, là lỗi của em.
Karma Akabane
em tưởng nó là thầy nên lỡ g i ế t mất rồi. /cười giễu/
Karma Akabane
thầy mang nó lại đây đi, em sẽ vứt nó đi cho.
Koro-sensei không trách mắng, chỉ nhẹ nhàng lên tiếng khi một chiếc xúc tu nhấc x á c con bạch tuộc lên, tiếng về chỗ của Karma.
Karma Akabane
"em sẽ không cần vội, em chỉ cần từ từ thôi..."
Karma Akabane
"từ từ gi ế t chết tinh thần của thầy.."
Karma hơn một con cáo già, ánh mắt loé lên sự giễu cợt khi Koro-sensei tiến gần
và sau hàng loạt thao tác, một hộp bánh tokoyaki đã được làm ra.
nhét thẳng vào miệng Karma, vị nóng hổi khiến cậu sặc mà nhả ra.
Koro-sensei
thầy đoán là em vẫn chưa ăn sáng nhỉ?
và tất cả mọi sự việc diễn ra, cả lớp thấy, nhưng lại có thêm một bóng người khác.
một đứa con gái, ánh mắt sâu thẳm, nhìn chằm chằm từ trên xuống dưới. không biết từ lúc nào, đứa trẻ này đã vào trong, mà không ai chú ý đến.
Người Bí Ẩn
"tốc độ đó..đúng là nhanh thật đấy."
Koro-sensei
hãy để cho thầy chăm sóc em, Karma-kun.
Koro-sensei
để thầy cho em thấy ánh sáng chói loá là như thế nà—
một con dao xanh lục, nhắm chuẩn xác ném thẳng về phía cái đầu tròn xoe của Koro.
nhưng lão thầy vẫn dễ dàng bắt được, nở nụ cười trước sự hoang mang của cả lớp, bao gồm cả Karma.
Ngước lên nhìn về phía trước, bục giảng, có bóng người đứng đó, ánh mắt như đang soi xét cơ thể của Koro.
Người Bí Ẩn
thầy bỏ quên em, thưa thầy, em sẽ báo cáo hiệu trưởng giảm lương của thầy.
giọng nói của người đứng ở bục giảng khiến cho cả lớp hoàn hồn, mới nhận ra, người này là ai?
Koro-sensei
không được!! không được đâu em Kurobane-chan!!!!
nhắc đến lương, Koro lập tức luống cuống không ngừng, phóng lại gần đứa học sinh mới.
rối rắm xoa dịu tâm trạng, xoa dịu cả tháng lương ít ỏi của mình.
Comments