Chap 3

Cạch cạch
An Nhược bắt chiếc xe bus đến nơi đã hẹn, điều khiến cậu ngạc nhiên hơn cả là điểm đến tại một quán cà phê sang trọng bậc nhất thành phố
An Nhược Đông
An Nhược Đông
/Bước đến/
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Mời anh vào!
An Nhược lúng túng, khắp quán không có lấy một người, thậm chí nơi đây quá rộng lớn cậu chằng biết mình phải làm gì tiếp theo, đi đâu
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Mời anh đi theo tôi.
An Nhược Đông
An Nhược Đông
Cô biết tôi sao?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
/Gật đầu/
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Mời anh đi.
An Nhược đi theo, ngày càng đi sâu vào bên trong
An Nhược Đông
An Nhược Đông
/Ngước nhìn/
Xung quanh đều trang trí bắt mắt không một góc kẽ nào là không toát lên vẻ sang trọng quý phái
An Nhược nhìn với đôi mắt đầy ngưỡng mộ, trong đầu tự hiện lên sự so sanh không cân xứng
An Nhược Đông
An Nhược Đông
/Thở dài/
Người giàu sướng thật kẻ nghèo nhưng cậu sao mà hiểu được
Trong hành lang chật hẹp người phục vụ vẫn đi, An Nhược vẫn theo
Thống Dực
Thống Dực
/Đột nhiên xuất hiện/
An Nhược Đông
An Nhược Đông
Là anh ta sao?
Thống Dực
Thống Dực
/Đi lướt ngang/
Thống Dực nhìn Anh nhược đôi mắt trở nên hung dữ song lại cắm đầu bỏ đi
An Nhược Đông
An Nhược Đông
???
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Mời anh vào.
Đó là một cánh cửa kéo được trang trí theo phong cách nhật bản đơn giản không cầu kì hoa lá
An Nhược kéo cánh cửa
An Nhược Đông
An Nhược Đông
/Bước vào trong/
Trái với sự đơn giản của cánh cửa bên trong giống như một gian phòng lộng lẫy đầy đủ hoa lá
Có một người đàn ông cỡ tầm tuổi cậu có thể là hơn đang nhâm nhi một ly trà trong tay
An Nhược Đông
An Nhược Đông
Xin chào.
Thống Huân
Thống Huân
/Ngước nhìn/
Thống Huân
Thống Huân
Mời ngồi.
An Nhược rùng mình
Cậu ngạc nhiên khi dưới sự điểm đạm ấy là một khuôn mặt hoàn toàn không "phù hợp"
An Nhược Đông
An Nhược Đông
Tôi không có nhiều thời gian.
Thống Huân
Thống Huân
Tôi cũng vậy nên cũng không muốn vòng vo nữa.
Thống Huân
Thống Huân
/Đặt một tờ giấy lên bàn/
Thống Huân
Thống Huân
Chúng ta có thể kết hôn.
Trước câu nói hài hước này An Nhược suýt nữa cười lớn
An Nhược Đông
An Nhược Đông
Ha, ăn nhiều sơn hào hải vị quá nên ảo tưởng sao?
Thống Huân
Thống Huân
Nó không phải ảo tưởng mà là lợi ích.
Thống Huân
Thống Huân
Nghĩ đi, một kẻ giàu sẽ không lấy một người nghèo.
An Nhược Đông
An Nhược Đông
Chỉ khi có lợi ích sao?
Thống Huân
Thống Huân
Ừ.
An Nhược Đông
An Nhược Đông
Tôi không hiểu một người nghèo như tôi thì có lợi ích gì?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play