Ánh Sáng (H × H). «Killua × Hisoka × Gon»

Ánh Sáng (H × H). «Killua × Hisoka × Gon»

Chương 1: Ôm lại lần đầu

ngoài lề
ngoài lề
không phải otp thì mọi người đừng toxic nhé, đọc khó chịu thì mọi người góp ý cho tui nheee
ngoài lề
ngoài lề
Ai cho ý tưởng càn tốt aaa 😵‍💫
ngoài lề
ngoài lề
Chúc mọi người đọc vui vẻ...💕
..
...
.......
5 năm sau lần cuối cùng rẽ hai hướng, một người ở lại, một người ra đi...
Nắng chiều buông chậm xuống vùng đồng bằng sông Renzora - nơi được mệnh danh là vùng đất yên bình nhất phương Nam. Dưới tán cây mahogany cổ thụ, Gon Freecss sải bước với đôi giày bụi đường, chiếc áo thợ săn cũ sờn vai theo từng nhịp gió. Cậu đã 17 tuổi.
Cậu cao hơn xưa, cơ thể rắn rỏi, đôi mắt nâu nhạt vẫn mang vẻ trong trẻo như ngày nào. Nhưng trong ánh nhìn ấy, có điều gì đó... trống vắng. Giống như ánh lửa cuối ngày – ấm, nhưng vẫn ẩn một khoảng lạnh mơ hồ...
Năm năm trôi qua. Cậu vẫn bước tiếp, vẫn tìm hiểu những sinh vật mới, khám phá điều kỳ diệu khắp thế giới. Nhưng trong những đêm nằm một mình giữa rừng sâu hay bên bếp lửa xa lạ, Gon vẫn hay bất chợt nhớ về ai đó... với mái tóc trắng, ánh mắt xanh và những câu cà khịa quen thuộc. Cậu chưa từng nghĩ sẽ gặp lại Killua... ít nhất là không phải hôm nay!
Gon đứng giữa khu chợ tạm vùng Renzora, định mua một ít thảo dược cho vết xước ở tay. Đám đông xung quanh nói cười, trẻ con chạy ngang, mùi bánh nướng trộn cùng bụi đất khiến Gon cảm thấy dễ chịu một cách kỳ lạ. Rồi... ánh mắt cậu dừng lại... Phía bên kia con hẻm, người ấy đứng giữa ánh nắng đang lụi tàn. Áo choàng xám đơn giản, dáng người cao gầy và mái tóc trắng rối nhẹ trong gió.
Gon không cần đến một giây để nhận ra!
Gon Freecss
Gon Freecss
"Killua..."
... - cái tên bật ra không kiểm soát.
Người kia quay đầu. Trong tích tắc, thời gian như ngừng trôi. Giữa tiếng ồn ào, Gon không còn nghe thấy gì khác. Cậu chạy đến, nước mắt ứa ra mà chính cậu cũng chẳng hiểu tại sao. Cậu lao tới, dang tay...
Gon Freecss
Gon Freecss
"Killuaaaa!!!"
Cái ôm đó – thẳng thừng, mạnh mẽ, trọn vẹn khiến người kia khựng lại một giây.
Gon vùi mặt vào ngực Killua như đứa trẻ, tay ôm chặt đến độ như thể nếu buông ra, Killua sẽ tan biến.
Gon Freecss
Gon Freecss
“Là cậu thật rồi... Tớ không tin nổi... Là cậu thật..." - //Gon hơi mếu máo //
Killua đứng im trong vòng tay Gon. Trái tim đập lệch một nhịp. Tay cậu run nhẹ. Rồi chậm rãi, Killua vòng tay ôm lại, siết nhẹ bờ vai gầy gò kia, Hơi mỉm cười bất lực.
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
“...Ừ,” -//cậu thì thầm//
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
“Tớ cũng không nghĩ... lại gặp cậu như thế này.”
Sau một lúc, cả hai ngồi lại bên bậc thềm nhà trọ, nơi Gon đang nghỉ tạm. Mặt trời vừa lặn, vầng sáng cuối cùng rọi lên mái tóc Gon, làm nó trông như ánh lửa.
Gon cười không dứt, kể đủ thứ trên đời. Từ lần bị thú rừng rượt giữa tuyết, tới chuyện bị ép dạy một đám trẻ leo cây. Cậu vui vẻ như chưa từng có gì chia cách họ. Killua im lặng nghe, ánh mắt sâu hơn, gương mặt ít nói hơn xưa. Thỉnh thoảng, cậu mỉm cười nhẹ nụ cười có phần gượng gạo.
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
“Cậu đi được xa thật đó, Gon" -// Killua lên tiếng, nhìn tay cậu đã chai sần vì hành trình.//
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
“Tớ nghĩ... cậu chẳng cần ai đi cùng nữa.”
Gon chợt ngưng cười. Cậu ngước nhìn Killua. Giây phút đó, ánh mắt cậu dịu lại – không còn là cậu bé vô tư năm nào.
Gon Freecss
Gon Freecss
"Không..." -//cậu thì thầm//
Gon Freecss
Gon Freecss
“Không đúng đâu...” -//Gon nói nhỏ.//.
Gon Freecss
Gon Freecss
“Tớ luôn... luôn mong cậu ở bên..."
Killua nhìn đi chỗ khác.
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
“Cậu đã trưởng thành hơn nhiều rồi." -//cậu nói khẽ.//
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
“Tớ sợ... nếu tớ đi bên cạnh, sẽ làm chậm bước chân cậu."
Gon định nói điều gì đó, nhưng rồi im lặng. Gió đêm thổi qua. Không ai phá tan khoảng lặng ấy...
Tối hôm đó, Killua được Gon mời ở lại trong phòng trọ. Hai người nằm hai bên chiếc giường gỗ đơn. Không gian chật hẹp khiến vai họ gần như chạm nhau.
Gon đã ngủ
Killua thì mở mắt nhìn trần nhà. Bóng đèn vàng mờ hắt lên gương mặt cậu.
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
"...Mình đã tưởng cậu quên mình rồi, Gon."
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
"Nhưng sao... khi nhìn thấy cậu cười và ôm mình như vậy..."
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
".... Mình lại cảm thấy đau..."
Killua cắn môi, xoay người quay lưng về phía Gon. Cậu nhắm mắt lại.
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
"Không được để lộ... mình yếu đuối trước cậu ấy...”
Sáng hôm sau, Gon bật dậy sớm như mọi ngày, chuẩn bị đồ rời khỏi thị trấn. Cậu quay sang nhìn Killua
Gon Freecss
Gon Freecss
“Cậu định đi đâu tiếp hả Killua?"
Killua chưa trả lời ngay_ Cậu nhìn Gon gương mặt tràn đầy năng lượng ấy, ánh mắt chờ đợi ngây thơ ấy... Cậu biết mình không muốn rời xa nữa...
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
“Tớ sẽ đi cùng cậu. Chỉ lần này thôi.” -// Killua nói, giọng bình thản.//
Gon Freecss
Gon Freecss
-//Gon cười rạng rỡ// “Thiệt hả?! Hay quá!! Lần này tớ sẽ chỉ cậu món ăn ở vùng núi lạnh! Với cả-"
Killua nhìn cậu cười. Trong lòng bỗng nhẹ hơn. Cậu thở ra một hơi.
Killua Zoldyck
Killua Zoldyck
"Chỉ lần này thôi..." -//cậu thì thầm //
Tuy Killua nói vậy, mà lòng đã biết rõ – Bản thân sẽ không buông ra được nữa rồi...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play