[ Nguyên Thụy ] Cấm Vực Của Rồng!!
#3
Trong căn phòng lạnh ngắt, một bóng người bị trói tay ngồi bệt dưới nền đất.
Hàm Thụy ướt sũng, tóc rũ rượi, khuôn mặt trắng bệch vì lạnh và đau.
Áo đồng phục rách mảng lớn, để lộ bờ vai thon và làn da trắng đến tái xanh.
Một người đàn ông cao lớn đá mạnh vào chân em:
...: Đứng dậy. Tới lượt mày rồi, mèo nhỏ.
Trương Hàm Thụy_em_
Không…đừng…đừng đưa tôi ra ngoài…
Trương Hàm Thụy_em_
Xin..xin các..người thả tôi ra..//thều thào, cổ họng khô rát//
...: Câm mồm! //tát mạnh khiến đầu em lệch sang một bên//
Đèn vàng chói loà soi sáng sân khấu.
Mắt Hàm Thụy nhòe đi vì ánh đèn nhưng đôi chân em bị kéo đi từng bước.
Cả cơ thể như sắp sụp đổ.
Tiếng MC vang lên dõng dạc:
MC: Tiếp theo là món hàng đặc biệt nhất đêm nay – Omega song tính, chưa từng bị đánh dấu, độ hiếm: loại 1!
MC: Cơ thể mềm mại, da trắng, phản ứng cực nhạy – ai cũng có thể thấy ngay… //giễu cợt//
Hàm Thụy run rẩy, môi mấp máy:
Trương Hàm Thụy_em_
…Kỳ Hàm…Dịch Hằng…cứu tớ với…
Tấm màn sân khấu kéo lên.
Ánh đèn rọi thẳng vào em.
Em ngước lên, hoảng loạn, sợ hãi, nước mắt rưng rưng.
Ánh mắt ấy ngập tràn cầu xin, như con mèo nhỏ bị đẩy ra giữa bầy sói.
Ánh mắt em va vào một người.
Một bóng người ngồi ở hàng đầu, trong khu VIP, khoanh tay, ánh mắt đen thẳm, lạnh lùng, sắc bén— Là Trương Quế Nguyên.
Một người là thiếu niên ướt mưa, ánh nhìn đầy nước, ngây thơ, hoảng loạn.
Một người là tổng tài lạnh lùng, gương mặt không cảm xúc – nhưng nơi đáy mắt ánh lên một tia…rất khó gọi tên.
Hàm Thụy nhìn chằm chằm vào anh. Em run lên, môi khẽ mấp máy: …Cứu…cứu tôi…
MC còn đang cười khẩy định khơi giá thì…
Tiếng nói vang lên, trầm thấp như tiếng sấm giữa trời đông.
MC: Thưa…thưa ngài…ngài Trương, ý ngài là—
Trương Quế Nguyên_Hắn_
1 TỶ. Không ai trả cao hơn, thì dừng trò rác rưởi này lại.
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Giao cậu ấy cho tôi.
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Ngay!
Nơi trao hàng cho những người mua.
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Thả cậu ta ra.
Hắn bước vào, giọng nói lạnh như băng.
Một gã vệ sĩ đang định lôi Hàm Thụy dậy, nhưng lập tức khựng lại.
Vệ si: Trương..tổng ngài chắc chứ..
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Cậu ấy là của tôi //nhấn mạnh//
Hàm Thụy run rẩy ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe, môi tím tái:
Trương Hàm Thụy_em_
Anh…anh là ai…tại sao…
Chỉ cởi áo khoác mình, quấn quanh người em, rồi khom người bế lên.
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Anh sẽ đưa em về.
Trương Hàm Thụy_em_
Về…đâu…
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Một nơi an toàn.
Aaaaa ngồi chung trên chuyến bay.
Ựa con tim này gục ngã 💓💓
Comments
YangYang❤️🔥
ánh mắt toi va phải hai chiếc tai nghe trắng đen kia
2025-07-11
1
𝒔𝓾 𝒅𝒶𝓎𝓎
Tặng tui 4 chap đc ko cô😔
2025-07-24
1
ZHR🐉😺
Xem cái ảnh Nguyên Thụy ngồi chung tôi la quá trời
2025-07-10
0