Thế giới của anh không có chỗ cho em. Nhưng em vẫn đứng đó, đợi một cuộc gọi không bao giờ đến.
________
Ba ngày sau – Sài Gòn – 19:23 PM
Tin nhắn cuối cùng:
Trịnh Quân
💬 Có vụ cần vào rừng, không mang theo máy.
Trịnh Quân
💬 Khi nào xong, tôi gọi.
Đã ba ngày. Không có thêm dòng nào, không “Anh ổn", không “Chờ tôi về.”
Chỉ là… im lặng.
Studio – Phòng nghỉ – 19:25 PM
Nhật Hạ • Quản Lý
Chị Nguyệt, chuẩn bị make up được chưa ạ?
Nhật Hạ • Quản Lý
Lát nữa còn duyệt sân khấu.
Lâm Nguyệt
Ừ đợi chị một chút.
Cô khóa màn hình điện thoại. Không có thông báo gì. Mọi người nói chuyện, cười đùa, bàn về kịch bản concert, ánh đèn, thứ tự bài hát. Còn cô — ngồi giữa tất cả, mà như bị bỏ lại.
...
Messenger – Đêm – 00:41 AM
Lâm Nguyệt
💬 Anh Quân… Anh đã bảo là sẽ gọi.
Lâm Nguyệt
💬 Vụ án gì mà lâu đến vậy?
Không ai trả lời. Tin nhắn không được “Đã xem”. Chấm xanh vẫn tắt.
Lâm Nguyệt
/thử gọi/
Nhưng nhận lại là: "Thuê bao quý khách vừa gọi…"
Cô ném điện thoại xuống giường, ôm mặt. Hàng mi run run. Đây là lần đầu… cô biết lo cho một người đến mức phát điên.
Một ngày sau – Sân khấu tổng duyệt concert – 16:12 PM
Cô vừa kết thúc bản ballad thì trợ lý chạy đến.
Nhật Hạ • Quản Lý
Chị ơi, có người gửi hoa từ Hà Nội chuyển phát nhanh.
Nhật Hạ • Quản Lý
Trên thẻ không ghi tên.
Lâm Nguyệt
Đưa chị /giật mình/
Lâm Nguyệt
/mở tấm thiệp ra/
Chỉ có một dòng viết tay bằng mực xanh:
Trịnh Quân
Còn sống, sẽ không nhắn nhiều. Giữ sức mà hát – Q
Lâm Nguyệt
Đồ cứng đầu… /lẩm bẩm/
Nhật Hạ • Quản Lý
Chị nói gì ạ?
Lâm Nguyệt
Không có gì, đi duyệt tiếp thôi /Cười, nhưng mắt đỏ hoe/
Tối hôm đó – 23:57 PM – tin nhắn mới
Trịnh Quân
💬 Tôi không nghĩ một vụ án kéo dài như vậy.
Trịnh Quân
💬 Có người trong đội bị thương.
Trịnh Quân
💬 Tôi không dám rời mắt khỏi chiến tuyến.
Trịnh Quân
💬 Em có giận không?
Lâm Nguyệt
💬 Giận chứ.
Lâm Nguyệt
💬 Em giận vì anh biến mất mà không cho em biết mình có nên lo hay chờ
Lâm Nguyệt
💬 Nhưng em giận vì em… nhớ anh nữa.
Trịnh Quân
💬 Tôi không muốn em nhớ người có thể chết bất cứ lúc nào.
Lâm Nguyệt
💬 Em không nhớ anh vì anh là cảnh sát.
Lâm Nguyệt
💬 Em nhớ vì anh là Quân.
Trịnh Quân
💬 …Ừ.
Cô gục đầu vào gối, khóc trong lặng lẽ. Cô đã luôn nghĩ rằng… mình đủ mạnh mẽ để yêu một người như anh. Nhưng càng ngày, cô càng thấy… nỗi sợ mất anh đang nuốt chửng cả bản thân.
...
Sáng hôm sau – Tin nhắn cuối cùng trong ngày
Trịnh Quân
💬 Em cứ hát, tôi vẫn nghe, dù không hiểu.
Trịnh Quân
💬 Nhưng… nếu mai tôi không còn, em cũng phải sống cho tử tế.
Lâm Nguyệt
💬 Vậy… nếu mai em không còn, anh có tiếc không?
Trịnh Quân
💬 Tôi không tiếc, tôi đau.
__________________________
Người ta sợ yêu xa vì khoảng cách. Em sợ yêu anh… vì không biết khi nào sẽ mất.
Comments