Duy định sẽ giữ trong lòng mãi vì cả hai đâu có thân tới mức chia sẻ tất cả
Chỉ là một dạng bạn học thân hơn người thường, nhưng cũng chẳng gần, chẳng mật thiết như tri kỷ
Vừa đủ để Quang Anh đôi lần gửi tin nhắn hỏi
"Nay có bài gì không?”
"Ê đang làm gì vậy?"
Những tin nhắn mà Duy thường lướt để đọc đi đọc lại, rồi tự cười ngốc một mình
Duy thích cái cách Quang Anh cười, cái cách Quang Anh nghiêng đầu nghe nhạc, cái giọng trầm trầm mỗi lần nói “học bài chưa hả mày”, và cả cái cách giả vờ lạnh lùng nhưng hay lén lút và quan tâm đến mọi người
Trưa hôm đó, trời đổ mưa to
Cả lớp ùa ra hành lang trú tạm, chờ tạm mưa rồi về
Duy đứng riêng một góc, mắt vẫn nhìn về phía trước lâu lâu vẫn ngó nhìn sang phía cậu bạn kia
Quang Anh đang tựa vào lan can, cúi đầu nghịch điện thoại, miệng có vẻ đang khếch cười không biết đang nhắn cho ai
Có lẽ là Quang Hùng, Đăng Dương chăng?
Hoặc có lẽ là ai đó quan trọng hơn Duy
Nguyễn Quang Anh
Này, mày không về hả?
Giọng Quang Anh vang lên bên cạnh, khiến Duy khựng lại
Hoàng Đức Duy
À chưa
Hoàng Đức Duy
Tao chờ tạnh mưa rồi về
Quang Anh gật đầu, im lặng vài giây rồi quay lại nhìn
Nguyễn Quang Anh
Có mang áo mưa không đấy?
Hoàng Đức Duy
Không, chẳng bao giờ mang
Nguyễn Quang Anh
Vậy đứng sát vào, đứng đấy coi chừng ướt bây giờ
Hoàng Đức Duy
Ừm
Cậu khẽ mỉm cười
Trong lòng thì lại bắt đầu có vô vàng câu hỏi, tiếng nói chẳng bao giờ được nói ra
Hoàng Đức Duy
Mày đối tốt với ai cũng như vậy
Hoàng Đức Duy
Tao biết mà, tao chỉ là một người trong số đó thôi
Hoàng Đức Duy
Nhưng tao vẫn thích mày, Quang Anh à
Hoàng Đức Duy
Tao biết mày không thích tao đâu
Hoàng Đức Duy
Nhưng trong mắt tao, trong tim tao chỉ có mỗi mày, chỉ muốn nhìn về phía mày mà thôi
Và rồi cả cậu và Quang Anh chẳng nói gì thêm
Cả hai đứng im một lúc, chỉ nghe tiếng mưa rơi tí tách liên hồi lên mái tôn và nền sân trường ẩm ướt
Duy nghiêng đầu liếc nhìn bóng Quang Anh bên cạnh
Tay áo cậu vẫn còn hơi ướt, tóc cũng ướt nhẹ do mưa tạt vào khi nãy
Duy muốn hỏi một câu, nhưng mãi vẫn không dám mở miệng
Rốt cuộc chỉ là Duy tự mình nghĩ nhiều
Hoàng Đức Duy
Mày nghĩ ánh mắt đó là dành riêng cho mày
Hoàng Đức Duy
Mày nghĩ tin nhắn mày nhận được là đặc biệt
Hoàng Đức Duy
Nhưng thật ra Quang Anh chỉ đang đối xử tốt với bạn bè như bao người khác thôi
Sau khoảng đâu đó 10-15 phút, trời dần tạnh mưa hẳn
Mọi người bắt đầu ùa xuống cầu thang
Quang Anh nhìn ra ngoài trời rồi quay lại, rút trong cặp một chiếc khẩu trang, ném qua cho Duy
Nguyễn Quang Anh
Này đeo vào, kẻo lại trúng gió đấy
Nguyễn Quang Anh
Tranh thủ về lẹ đi
Nguyễn Quang Anh
Tí mưa nữa thì khổ
Duy chụp lấy, gật đầu cổ họng nghẹn ứ
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn nhiều
Trong đầu lại có hàng vạn suy nghĩ đua nhau kéo đến
Hoàng Đức Duy
Tao biết mày chỉ nói vậy vì lịch sự, vì mày quan tâm bạn bè mà thôi
Hoàng Đức Duy
Nhưng với tao, một câu đơn giản từ mày cũng đủ để nguyên cả chiều nay tao cười như kẻ điên
Hoàng Đức Duy
Tao thích mày, và tao nghĩ rằng tao sẽ chẳng bao giờ dám nói ra
___________________
Thỏ đẹp gái
Một câu chuyện được viết từ câu chuyện có thật
Thỏ đẹp gái
Chuyện của chính mối tình của Thỏ
Thỏ đẹp gái
Hehe
Thỏ đẹp gái
Có vẻ đau lòng thật
Thỏ đẹp gái
Đến giờ Thỏ vẫn không quên được mối tình đó đã khiến Thỏ đau khổ tới nhường nào
Comments
𝙥𝙧𝙞𝙤𝙧𝙞𝙩𝙮𝙡𝙖𝙣𝙚𝙛𝙤𝙧𝙣𝙦𝙖
Biết trước là đau mà vẫn đâm đầu, thì hội đồng quản trị chắc cũng đến ngày dỗ mười rồi😞
2025-07-09
0