Em Trai Nuôi Thích Tôi Mất Rồi !!!
Chương 2
Phan Tuyết Linh ( linlin)
/vò đầu/ aizzz giờ phải làm gì bây giờ
Phan Tuyết Linh ( linlin)
Nè cậu bé
Hàn Mặc Quân ( lúc bé )
D..dạ
Phan Tuyết Linh ( linlin)
Em có muốn theo chị về nhà chị không? /ngập ngừng/
Hàn Mặc Quân ( lúc bé )
/mừng rỡ/ được sao ạ , em có thể đi cùng chị sao ạ
Phan Tuyết Linh ( linlin)
/mỉm cười/ um em có thể
Hàn Mặc Quân ( lúc bé )
/nước mắt rơi lã chã/ dạ em muốn đi cùng chị ạ , chị có thể dẫn em đi cùng được không ạ
Phan Tuyết Linh ( linlin)
được thôi , đi nào , về nhà với chị thôi bé cưng /bế cậu lên ôm vào lòng/
Hàn Mặc Quân ( lúc bé )
/cảm nhận được hơi ấm + mừng rỡ/ vâng ạ
Phan Tuyết Linh ( linlin)
* dù sao ở 1 mình cũng buồn , có thêm 1 cậu em trai chắc chắn sẽ vui hơn nhiều mà * /vui vẻ/
Vậy là cô bồng cậu về , chăm sóc , dạy dỗ và yêu thương cậu như 1 người mẹ . Cô học rất giỏi nên tiền học và tiền shoat của cô đều dùng trợ cấp ( nhận học bổng và phần thưởng sau các cuộc thi ) để chi trả 1 số ít cô đã gửi tiết , khi nhận nuôi cậu bé cô đã lấy số tiền bỏ tiết kiệm đó để cho cậu đi học
Cậu rất thông minh, học rất tốt , luôn dành được học bổng và giải nhất , nhì trong các cuộc thi. Họ cứ vậy bao bọc , yêu thương và che chở cho nhau trong suốt mấy năm qua
Phan Tuyết Linh ( linlin)
Thật may mắn , em ấy học rất tốt nên mình sẽ kh phải lo về tiền học cho em ấy nữa /nhẹ nhõm/
Phan Tuyết Linh ( linlin)
/Cưng chiều xoa đầu nhìn cậu/
Thấm thoát 5 năm trôi qua, cậu bé bị bỏ rơi bên đường ngày đó giờ đã lớn thành cậu thanh niên điển trai, tuấn tú , với chiều cao 1m80 , gương mặt điển trai, đào hoa và lực học rất rất tốt
Cậu đi đến đâu , mọi người đều đỏ mặt , quay đầu lại nhìn và xì xầm bàn tán bởi cậu có khuôn mặt như tạc tượng vậy , vẻ đẹp cuốn hút và mê hồn người khác
Comments