# chương 4 : bị bắt - giải cứu - an ủi

———-
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
!!!
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
C-cái quái ?!
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
// bịt mồm //
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Hah hah Quang Anh ~
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
// mở to mắt kinh ngạc //
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
// ngất //
Trong lúc em định tiến tới để ghẹo anh tiếp thì Liên Hoa đã đi lên trước
Em liền khựng lại sau đó xem cô ta định giở trò gì
Nhưng không ngờ rằng Liên Hoa lại dáng thẳng cho Quang Anh một cái đập ngay sau gáy
Quang Anh chỉ kịp giật người lên sau đó liền ngất lịm đi
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
// kéo anh đi //
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Ủa ê ?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
What ?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Cái gì vừa xảy ra vậy ?
Em vẫn không khỏi hoang mang trước hành động bất ngờ của Liên Hoa
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Không được rồi
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Lỡ con nhỏ đó bán thằng cha đó đi thì sao ?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Không được ! Không được !
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Mình phải đi theo thôi
Đức Duy liền đi theo sau
Em cẩn thận tới mức đến cả Kaitokid cũng phải gọi bằng mồm
Em bám sau Liên Hoa vào trong một khu căn hộ lớn
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
// nhếch nhẹ mép //
Sau đó cô đưa Quang Anh vào một căn phòng kho ở cuối dãy hành lang
Nơi đó dùng để đựng những vật dụng cũ
Liên Hoa để Quang Anh ngồi trong phòng sau đó cô đi ra ngoài
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hửm ?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Đi rồi
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
// lẻn vào đó //
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Í không khoá luôn sao ?
Đức Duy hơn hở vào phòng kho sau đó đang định cởi dây thừng ra cho Quang Anh thì đột nhiên
Rầm !
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hả ?!!
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//quay phắt lại//
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Hứh-
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
// nhếch mày //
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Sao nào ~
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Giải cứu tiếp đi nào
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
L-liên Hoa ?!
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Mày làm cái gì vậy hả ?!
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Mau mở cửa ra ngay !
Liên Hoa đứng ở cửa mắt đăm đăm nhìn Đức Duy
Cô liền nói những lời đe doạ
Để cho em bị hoảng loạn
Cô hiểu rõ Đức Duy nhất
Em đã từng bị trầm cảm nhưng cuộc đời vẫn muốn em sống tiếp
Em bị ám ảnh quá khứ , không thể bình tĩnh được chỉ khi có ai đó thích hợp đến bên xoa dịu lại nỗi sợ ấy
Em sợ bóng tối
Sợ những lời đe doạ
Và Liên Hoa biết hết
Bởi cô chính là em gái của Duy
Là người con của người mẹ thứ 2 mà cha em đã cưới về
Nhưng bố em đã mất từ lâu rồi
Nguyên nhân của cái chết đó cũng chính là do hai mẹ con Liên Hoa gây ra
Và giờ cô muốn huỷ hoại cả em nữa
Cô muốn cho em trở thành một đứa trẻ ngốc
Cô muốn em phải làm nô lệ cho cả đời mình
Cô cực kì căm ghét Đức Duy !
Bởi em luôn luôn có sức hút , và được nhiều người chú ý
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
A ah -
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
// ôm đầu //
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
im! Im hết đi mà
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Không muốn
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Không muốn nghe nữa !
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Ha há ha
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Đức Duy !
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Mày phải chết ! Mày không xứng đáng được sống !
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Mày phải chế giống như cha của mày
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Mày vẫn sống được là cũng là may đó
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Ha ha ha ha
Cô phá lên cười , nụ cười ma mị mà điên dại khiến cho em không khỏi sợ hãi
Em đáng lẽ là có thể chữa trị căn bệnh điên dồ này từ 2 tháng trước
Nhưng ngày hôm ấy
Liên Hoa và mẹ của cô ta lại về nước
Họ phá hỏng kế hoạch mà em mong chờ hơn 3 năm
Em suýt thì đã bị tai nạn giao thông vì hai người họ
Sau ngày hôm đó em lại phải sống dằn vặt với cơn ác mộng của mình
Họ không tra tấn em bằng hành động nhưng
Họ lại có thể giết chết em ngay lập tức
Bằng phương pháp của quỷ
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Tạm biệt nhé !
Liên Như Hoa .
Liên Như Hoa .
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Không không không
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Duy xin lỗi mà
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Duy sợ lắm !
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Tha cho Duy đi mà
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hức-
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Ức ư-
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Duy ?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Sao mày lại ở đây
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Mà tao đang ở đâu thế ?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hức oa oa-
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Tha cho Duy đi mà
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Duy hứa sẽ không hư nữa mà
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Duy xin lỗi!
Em cứ hét mãi , đầu lắc không thôi . Nhưng lại chả ai trả lời em
Em lại càng thêm hoảng loạn
Quang Anh bên cạnh cũng chỉ biết gọi em trong hoang mang
Anh thực sự cảm thấy lo cho Duy
Duy lúc này như không phải là chính em
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hức hức
Em khóc , kêu gào tới khàn cả cổ họng , nước mắt cũng đã chảy ướt nhoè hai bên má
Tay bấu vào nhau tới mức chảy cả máu
Nhưng em vẫn không dừng lại
Lý trí của em đã bị xâm nhập
Đầu em liên tục hiện nên những cảnh em bị tra tấn tinh thần
Những lúc em nằm quằn quại trên nền nhà lạnh lẽo
Kêu gào van xin
Và hình ảnh lặp lại nhiều nhất đó là hình ảnh lúc cha em cầu xin tha cho em được sống
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Đức Duy !
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Mày có nghe tao nói không thế
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Duy !
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hức hức oa..
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Tch-
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
// ôm trầm lấy em //
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Đức Duy mau bình tĩnh lại nào
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Ngoan nhé
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Quang Anh đây , tao ở đây mà
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Oa hức hức
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hư hư hu
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hức -
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Duy xin lỗi
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Duy ức-xin lỗi mà ..
Em nấc nên từng tiếng
Quang Anh nhói lòng từng đợt
Anh chỉ biết ôm chặt em lại an ủi , xoa dịu em lại
Bởi anh chưa dỗ ai bao giờ hết
Việc này đối với Quang Anh là rất khó
Khó hơn cả giải toán nâng cao thường ngày anh hay làm luôn nhé
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Nào Duy ngoan..
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Quang Anh ở đây rồi
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Ngoan nhé , nín nhé
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Đừng sợ tao đây
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Quang Anh đây mà
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
// đặt tay nên hai má em //
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hức hức-
Giọng Duy nghẹn lại , em dần nín khóc nhưng vẫn lặp đi lặp lại câu xin lỗi kia
Quang Anh lau những dòng lệ chảy dài thấm xuống cả vai áo của Duy
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Duy xin lỗi ..hức
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Nào ngoan nào
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Sao lại xin lỗi
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Duy đâu có lỗi gì đâu
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Đừng xin lỗi nữa
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Quang Anh ôm Duy nhé
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
// dang tay //
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Oa hức-
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
// ôm anh //
Quang Anh dữ chặt em trong lòng mình khẽ thủ thỉ vài câu dỗ ngọt
Duy vẫn nấc nghẹn trong lòng của anh
Nhưng lần này không còn hoảng sợ nữa
Không còn đề phòng
Không còn trống cự , không còn nghi ngờ nữa
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
// nhìn em //
Quang Anh nhìn Duy thật lâu , ánh mắt không giấu nổi sự xót lòng
Nhưng lại chẳng biết tại sao lồng ngực lại đập nhanh
Như muốn bỏ nhà ra đi vậy
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Duy ngoan nín nhé
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Để tao mở cửa đã nhé
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Đừng sợ
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Tao vẫn ở đây với em mà
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Dạ..
Giọng Duy run run , mắt long lanh còn đọng lại vài giọt lệ momg manh như thuỷ tinh
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
// xoa đầu em //
.
Hot

Comments

Ry

Ry

hay quáaaaa

2025-07-06

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play