EPISODE ②

Episode 2: Phòng 203
___②___
Cửa phòng khép lại bằng tiếng "cạch" trầm đục, tựa như 1 nốt nhạc cuối cùng trong bản dạo đầu cho cơn ác mộng chưa có hồi kết.
Phòng 203- là nơi mà các nhân viên gọi là "khoảng lặng bắt buộc".
Không cửa sổ. Không gương. Không đồng hồ.
Không âm thanh nào ngoài tiếng bước chân xa dần của người khóa cửa.
Chỉ còn lại Scar, và thứ mùi ngai ngái âm ấm vào từng khe hở trong không khí.
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//đi lại thành giường, ngồi xuống//
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//nhìn quanh phòng//
Vách tường màu tro loang lổ những vệt sơn cũ, có chỗ như bị cào bằng móng tay cho đến bật máu.
Nhưng máu ấy là của ai?
Bệnh nhân trước đó ư?
Vậy người đó đâu?
Liệu người đó có phải rời khỏi đây?
Hay được mang đi đâu để thực nghiệm cho thí nghiệm điên rồ nào đó?
Thôi- không nhắc nó nữa, Scar không muốn nghĩ.
Tuy nói không nghĩ nhưng cậu vẫn chú tâm quan sát ngóc ngách căn phòng.
Ngay dưới chân tường, vết máu nhạt còn đó.
Cũ, nhưng không phải khô.
Như thể ai đó đến đây mỗi đêm, để vết lại, rồi biến mất trước bình minh.
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//trong vô thức tiến lại gần vết máu//
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//đưa tay chạm nhẹ vào lớp đỏ đậm//
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//hơi run nhẹ, đưa lên mũi ngửi//
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
Máu người, thật.
Nó giống hệt thứ mùi hôm ấy, trong lớp học.
Trên nền gạch trắng, đôi mắt ướt sũng trừng trừng nhìn cậu, không còn khả năng phản kháng.
Giáo viên thì hét, bạn bè thì chạy.
Còn cậu thì thở sâu và... cười.
• Anonymous •
• Anonymous •
?: Đừng nhớ nữa. //vang lên khe khẽ trong đầu Scar//
• Anonymous •
• Anonymous •
?: Mày đang ở nơi yên tĩnh, hãy biết ơn //lạnh lẽo//
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//mím môi, siết tay lại//
Lòng bàn tay cậu siết lại tạo thành vệt đỏ mờ, nhưng cậu ki kêu đau.
Không bao giờ..
___
• Anonymous •
• Anonymous •
?: Cậu đang ngửi máu à? //vọng sang//
Là người từ bên kia bức tường. Lạnh lùng, mơ hồ, như tiếng vọng từ chính trí nhớ của Scar.
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//quay đầu, nhìn sát vách//
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
.._ừm //đáp khẽ//
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
Vậy thì cậu đúng là ở đây rồi. //tiến lại gần vách tường//
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
Cậu tên gì? //áp tai vào vách//
• Anonymous •
• Anonymous •
?: .. //im lặng 1 hồi rồi cất tiếng// Họ..
• Jullian •
• Jullian •
Họ- gọi tôi là Jullian
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//sững//
1 cái tên trỗi dậy như ánh sáng rọi vào phần kí ức phủ đầy rêu.Mờ nhòe.Gãy khúc.
Nhưng- thân thuộc đến lạ.
Scar nhớ có người từng gọi tên cậu như thế- bằng giọng rất dịu dàng.
Và rồi- biến mất.
___
Sau 1 khoảng im lặng, Scar lên tiếng:
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
Jullian- chúng ta..đã từng quen nhau sao?
• Jullian •
• Jullian •
//lặng thinh//
Không đáp.
Chỉ có tiếng "cạch" vang lên từ phía trên trần nhà.
1 miếng gương nhỏ, bằng ngón tay áp út, rơi lẻng xẻng xuống sàn, lăn qua chân Scar và dừng lại ngay đó.
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//cúi người nhặt mảnh gương//
Mảnh gương vỡ, lởm chởm, méo mó.
• Scarlet Harper • Scar
• Scarlet Harper • Scar
//nhìn mặt gương//
Gương phản chiếu khuôn mặt cậu, với đôi mắt đen hoắm, nụ cười méo mó, và 1 bóng người lạ phía sau ẩn ẩn hiện hiện.
Phòng 203, họ bảo không có gương và giờ đây- đã có 1 mảnh phản chiếu.
Dù nhỏ.
Dù chỉ phản lại những gì nên bị quên lãng.
___②___
❝Mỗi chương tôi chỉ viết tầm 500-600 chữ thôi, khá ngắn nhưng tôi dùng công suất não mình lắm rồi❞
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play