Chương 3

Tả Kỳ Hàm nghỉ ngơi mấy ngày, công ty gọi điện kêu cậu tới để nhận trợ lý mới, lấy kịch bản phim thần tượng, tiện thể thông báo cho cậu thời gian và địa điểm lớp kỹ năng diễn xuất cấp tốc.
Lần trước lúc cậu trả trợ lý đẹp trai kia về, công ty hỏi có chỗ nào không hài lòng, cậu nói đừng chọn người đẹp trai quá —— Quả nhiên trợ lý mới lớn lên nhìn vô cùng bình thường, là loại ném vào đám đông liền lập tức không nhận ra.
Lý Tích Linh
Lý Tích Linh
Cậu chớ xem thường Tiểu Triệu, tư lịch so với cậu có khi còn dày dặn hơn.
Lý Tích Linh
Lý Tích Linh
Cậu ta trước kia là trợ lý Trương Quế Nguyên, cậu biết Trương Quế Nguyên không?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
*Gật đầu* Biết, anh ta ở tầng trên tôi, thường thấy lắm.
Lý Tích Linh
Lý Tích Linh
Thật sao? Năm ngoái anh ta hết hợp đồng liền rời khỏi công ty chúng ta, sau đó tôi cũng không gặp lại.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Mấy ngày trước còn chạm mặt trong thang máy, tôi còn xin chụp ảnh chung nữa đó.
Lý Tích Linh
Lý Tích Linh
Cậu cũng đừng quá khúm núm với anh ta, tuy rằng cậu không nổi bằng, nhưng cũng là người trong giới… Đây là cái gì!!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
*Luống cuống* Sai rồi sai rồi, không phải tấm này.
Lý Tích Linh
Lý Tích Linh
Nhanh xóa mấy tấm ảnh này đi! Đem icloud thủ tiêu vĩnh viễn luôn đi! Nếu điện thoại bị mất hay tài khoản bị hack, cậu thắt cổ đi là vừa!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
*Cúi đầu* Tôi lại không quá nổi, không ai hack tôi đâu…
Mặt Lý Tích Linh đỏ bừng, cũng không biết là bởi vì nghệ sĩ của mình đi con đường không nên đi, hay là bởi vì nhìn mấy tấm hình “mát mẻ” kia mà xấu hổ.
Công ty trang sức Vân Xương.
Đang chơi trò bắn cá trong phòng làm việc, Dương Bác Văn nhận được mấy tấm ảnh Tả Kỳ Hàm gửi tới, tinh thần nhất thời chấn động, lập tức gọi lại.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nhận được ảnh chưa? Anh lưu kỹ nha.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm, em học xấu.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
*Nhỏ giọng* Em không có ý gì khác.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Cười* Anh hiểu, em xong việc chưa? Anh đến đón?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Thật sự không có ý gì khác!
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Lẩm bẩm* Đến khách sạn lần trước? Chỗ đó thảm sạch lại không rát da, cửa sổ sát đất lại còn lớn.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Thật sự không phải!!
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đứng dưới lầu công ty em chờ, anh lập tức đến.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vậy… được rồi.
Cúp máy xong, Dương Bác Văn mặc áo khoác cấp tốc, cầm chìa khóa hấp tấp về sớm, trong công ty cũng không ai hỏi hắn đi đâu.
Ba hắn tuổi tác cao không muốn lao tâm lao lực nữa nên năm ngoái đã về hưu, công ty trang sức hiện tại trên thực tế đã thuộc sự quản lý của anh trai Dương Bác Văn. Đối với người anh cùng cha khác mẹ này hắn không có tình cảm gì, còn ghét bỏ nhau, cũng may Dương Bác Văn là một người bẩm sinh không có dã tâm, cả ngày chỉ vẽ vời thiết kế trang sức, bộ dáng cứ cà lơ phất phơ không lý tưởng, Dương Bác Văn cũng không để hắn vào trong lòng.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Triệu Gia Ly, tôi phải về nhà, cậu buổi chiều không cần đi cùng tôi, tôi đi gặp bạn.
Triệu Gia Ly
Triệu Gia Ly
Hàm ca đừng khách khí như thế, gọi tôi Tiểu Triệu là được. Vậy sáng sớm ngày mai tôi đến đón anh, 9h30 lên lớp, 8h40 bắt đầu đi, có cần tôi sáng gọi điện thoại gọi anh dậy hay không?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi tự thức được, chị Linh Linh nói địa chỉ của tôi cho cậu chưa?
Triệu Gia Ly
Triệu Gia Ly
*Cười* Kim Bích phải không, chỗ đó tôi quen thuộc nhất.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đúng rồi, cậu trước kia là trợ lý Trương Quế Nguyên, anh ta cũng ở đó.
Triệu Gia Ly nhếch môi cười, có vẻ thật thà.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi có rất nhiều chuyện không biết, cậu là tiền bối, sau này phiền cậu chiếu cố.
Triệu Gia Ly
Triệu Gia Ly
Hàm Ca, đừng như vậy, tôi chỉ là một trợ lý nhỏ.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi cũng chỉ là ngôi sao nhỏ.
Triệu Gia Ly
Triệu Gia Ly
Sau này nhất định sẽ có nhiều nhiều người yêu thích anh, anh sẽ trở thành ngôi sao lớn.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Sẽ không, khán giả chỉ mù nhất thời, không mù được cả đời.
Triệu Gia Ly
Triệu Gia Ly
Vội vã giải quyết bữa trưa, Tả Kỳ Hàm cùng Dương Bác Văn ở khách sạn lăn lăn thảm lông trải sàn, Dương Bác Văn vốn còn muốn đẩy cậu đến trước cửa sổ, cậu bị dọa đến liên tục rít gào chống cự, dù sao ban ngày bên dưới người xe đông nghẹt, Dương Bác Văn cũng giả vờ tức giận từ bỏ, ở trên thảm vạch cậu ra giải tỏa mấy tư thế, còn tìm góc độ đẹp chụp mấy chục tấm.
Bởi vì sau khi ăn xong món điểm tâm quá mức mỹ vị, giấc ngủ trưa hôm nay cũng trở nên sảng khoái ngọt ngào, Dương Bác Văn còn đang thiên mã hành không trong mộng đẹp lưu luyến quên đường về, liền bị lắc mạnh tỉnh dậy.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Về nhà ngủ, không trả phòng sẽ bị thu phí một ngày đó.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nhanh nhanh nhanh, mặc quần áo vào.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Lần sau không tới nữa, xài tiền thế này quá xa xỉ.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Bĩu môi* Không phải nói eo muốn gãy sao? Không nghỉ ngơi cho tốt còn nghĩ này nghĩ nọ?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Thật sự muốn gãy rồi, anh dùng sức quá, còn lâu như vậy.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Công ty mới cấp cho em trợ lý mới, không đẹp trai chút nào.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*Xoa eo cho Tả Kỳ Hàm* Vậy thì tốt, đỡ cho em phải dại trai.
Tả Kỳ Hàm giúp anh kéo áo, tiện tay sờ sờ cơ bắp trên đùi anh, mặt lập tức lộ vẻ mê trai.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em càng ngày càng nổi, sau này paparazi cả ngày săn em, cơ hội ở bên nhau của chúng ta cũng không nhiều, phải quý trọng mới đúng, được lần nào hay lần đó.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Không sao, em sớm muộn cũng sẽ hết thời.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hắn bị Moe đến cả người run run, chìa tay ôm hun cậu.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Mau mặc vớ mang giày! Lố giờ bây giờ!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play