[DuongHung]Xuyên Không...!?
Chap 3:không ai cướp anh từ em
Cố Minh Châu
Học bá Trần ~
Trần Đăng Dương
Có chuyện gì
Cố Minh Châu
Anh có thể giải hộ em bài này không ạ ~
Trần Đăng Dương
//nhìn Phone//
Lê Quang Hùng
//khẽ gật đầu//
Trần Đăng Dương
Được tí nữa xuống thư viện chờ tôi
Trần Đăng Dương
Đi với anh
Tôi chưa kịp nói xong thì hắn đã kéo tôi lên trên sân thượng của trường
Khi đứng trên sân thượng, tôi cảm nhận được không gian thoáng đãng và tự do. Gió thổi nhẹ qua mái tóc và làm nói rối nhẹ
Ánh nắng mặt trời buổi chiều tà chiếu xuống với tiếng gió thổi dịu dàng bên tai như một lời thủ thỉ nhẹ nhàng
Tôi thì chăm chú ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt mải mê nhìn những đám mây bồng bềnh không chú ý gì đến mọi thứ xung quanh
Hắn chăm chú nhìn tôi và vươn đôi tay thon dài của hắn ra vuốt mái tóc bị gió thổi rối của tôi
Lúc này hắn bắt đầu lên tiếng
Tôi quay lại nhìn hắn trên môi vẫn giữ nụ cười của sự hạnh phúc mà đáp lại hắn
Trần Đăng Dương
Anh yêu em,yêu em hơn những gì anh nói
Lê Quang Hùng
Thế anh chứng minh đi
Tôi vừa dứt lời hắn đã kéo tôi lại gần và trao cho tôi một nụ hôn
Tôi ôm cổ hắn chúng tôi cứ thế suốt 15 phút
Trần Đăng Dương
//nhả ra//
Lê Quang Hùng
Em cũng yêu anh
Lê Quang Hùng
Yêu anh hơn những gì em có thể làm
Lê Quang Hùng
Nhỡ một ngày nào đó anh rung động với người con gái khác thì sao
Lê Quang Hùng
Và anh yêu cô ấy hơn em
Hắn liền dịu dàng và đáp lại
Trần Đăng Dương
Ai dám cướp anh
Trần Đăng Dương
Anh dám g.i.ế.t nó
Trần Đăng Dương
Không ai được cướp anh khỏi em
Trần Đăng Dương
Và người anh yêu chỉ có em
Chúng tôi cứ ở đây đến 30 phút sau mới rời khỏi sân thượng mà đi xuống
Lúc này Cố Minh Châu đã đợi hắn ở chỗ hành lang
Hắn nghe thấy từ Bống bất giác mắt hơi nheo lại và nhìn cô ta có phần u ám hơn
Bống là biệt danh mà chỉ có tôi được gọi còn người khác gọi thì không biết còn có thể nhìn thấy mặt trời mọc vào ngày mai được không
(◍•ᴗ•◍)
Hehehehehehe
(◍•ᴗ•◍)
Timmm cho tongtai đi mò
Comments