[Allkira] Hoa Dại Không Nở Trong Vườn Của Họ
#2
Tôi thấy trời nghiêng.
Không phải vì tôi choáng.
Mà vì… cái thế giới nhỏ tôi tự xây đã vỡ vụn.
kuro
mày định viết cái thứ buồn nôn như này để làm gì?
merry
tôi nói rồi mà thứ này không nên để trong lớp đâu//cô nhút nhát e dè nói//
Kirameomeoz
t-tôi..//em lặng tại chỗ//
chiều hôm đó,tôi bị gọi ra sau sau
kuro
cút khỏi cuộc sống của bọn tao
kresh
loại như mày mà dám mơ tưởng à nhục
kisa
từ giờ mày là chân sai vặt hiểu không?//giữ vai em//
tôi không khóc
không phải vì tôi mạnh
mà vì...tôi đã khóc hết nước mắt từ lâu rồi
'và đó mới chỉ là khởi đầu'
xa xa có một đôi mắt quan sát tất cả
cậu bé tóc rối,ngồi trên lan can tầng 3 khu B
tay cầm vở ký họa
ghi lại tất cả những hình ảnh một người đang ôm hộp cơm vỡ nát dưới sân trường giữa những từng tia nắng nhỏ chiếu qua
kết thúc ngày là vậy còn ngày mai thì sao?
'tôi không biết từ khi nào,bước chân đến trường lại giống như đến pháp trường'
mỗi ngày tôi đi học
mỗi ngày..tôi như bị giết đi từng chút.
sáng thứ hai
trời nhiều mây
nhưng nắng vẫn len vào qua song cửa,trải lên bục giảng như một vết dao mỏng
Tôi lặng lẽ bước vào lớp.
Không ai chào. Không ai nhìn.
Chỉ có hộp cơm tôi để hôm qua vẫn nằm dưới gầm bàn White mở tung, đầy ruồi.
tôi không dám lại gần
chỉ biết cúi đầu,lau từng hạt cơm rơi bằng ống tay áo
kresh
ê trời tụi mày nhìn kìa nó lại làm trò lâu đài cát hả
white
sống nhục kiểu đó sao không tự chết luôn đi?
tôi vẫn lau
tôi nghe,nhưng không dừng
tôi quen rồi
nhưng mery lại không để yên như vậy
merry
tụi mình có nên báo thầy không chiều hôm qua đi học về bạn ấy cứ nhìn mình dai dẳng lắm //sợ hãi khép nép kể với hai anh//
merry
mình cảm thấy nhưng đang bị theo dõi.
Comments
nào cao 2m đổi tên
Ô ô truyện ngol quá nè, sớm ra chap nha
2025-07-07
0