[001x456] Tình Địch Cũ Của Người Yêu Cũ. (Squidgame)
Chương 2: Cậu cũng là đồ ngu như tôi.
Đây là tác phẩm hư cấu, mọi tên, nhân vật, địa điểm, sự kiện, các vật phẩm được miêu tả trong câu chuyện đều không liên quan đến thế giới thực và sự kiện lịch sử.
Quán cà phê ngày ấy, góc phố nhỏ bên đường quen thuộc, vẫn còn bảng hiệu cũ kỹ.
GiHun ngồi xuống, chờ cà phê được mang ra.
Mùi cà phê đắng xộc vào mũi khiến cậu ho khẽ.
Cậu nhớ rất rõ…
4 năm trước – cũng tại chính nơi này – cậu từng vứt ly cà phê vào mặt InHo.
SeongGiHun
Anh biết rõ tôi và SungKim đang quen nhau, còn chen vào làm gì?
InHo lúc đó chỉ mới 24 tuổi, còn trẻ nhưng mặt đã lạnh tanh:
HwangInHo
Tôi không chen vào.
HwangInHo
Là anh ta chọn tôi.
Ly cà phê đá rơi xuống, vỡ tan.
SeongGiHun
Sau ba năm yêu tôi, nói câu đó là xong hả?
InHo lau cà phê dính trên má, không phản kháng, chỉ nói:
HwangInHo
Tôi không biết hai người yêu nhau lâu thế.
HwangInHo
Cậu ta nói hai người chỉ là bạn thân.
SeongGiHun
Bạn thân cái đ**!
GiHun gào lên, tay run vì giận.
HwangInHo
Và cậu nghĩ tôi biết hết mọi chuyện à?
HwangInHo
Cậu cũng ngu như tôi thôi, GiHun.
Hắn nhắm mắt, ngửa người ra sau.
Giữa hắn và InHo, chưa từng có kết thúc.
Chỉ là cả hai chọn lờ đi.
Cho đến bây giờ, định mệnh buộc họ ngồi lại bàn làm việc cùng nhau.
Ảnh nền vẫn là một tấm ảnh bầu trời xám xịt – chụp đúng ngày SungKim gửi tin nhắn cuối:
"Anh xin lỗi. Anh yêu người khác rồi."
Cậu đã luôn nghĩ chắc chắn InHo đã dụ dỗ SungKim để khiến SungKim rời mình.
Giờ hắn lại phải làm việc cùng tình địch cũ, cũng là nạn nhân của trò lừa ấy.
Hai người từng lao vào nhau như chó mèo vì một tên phản bội.
Giờ lại phải ngồi cùng phòng, cùng thở, cùng nhìn mặt nhau mỗi ngày.
Dù sao cậu cũng không ưa hắn, từ lâu đã hình thành nên việc xem hắn như kẻ thù.
Comments