Hào cẩn thận thoa thuốc cho Sơn rồi băng bó lại vết thương
Phong Hào
Xong rồi
Thái Sơn
Cảm ơn
Hào dọn đồ y tế rồi đem đi cất
Phong Hào
Cậu…
Phong Hào
Là ăn xin hả?
Thái Sơn
* một câu hỏi đơn giản nhưng sát thương cao nha *
Thái Sơn
Ừm
Thái Sơn
Xin lỗi nha, nãy chạm vào người anh chắc anh thấy dơ lắm nhỉ
Phong Hào
Không có
Phong Hào
Tôi…
Ọc ọc
Chưa nói hết câu, lời nói của anh bị ngắt bởi tiếng gào thét của bụng Sơn
Thái Sơn
X-xin lỗi
Sơn ngại ngùng ôm bụng
Hào thấy vậy lại bật cười, trông Sơn có chút đáng yêu
Phong Hào
Không sao
Phong Hào
Cậu đói hả? Tôi kêu người làm chút đồ ăn cho cậu
Thái Sơn
Không phiền vậy đâu
Phong Hào
Không phiền
Phong Hào
Tôi dẫn cậu đu tắm rửa trong khi chờ người làm đồ ăn
…
Sơn tắm rửa xong, mặc lên mình bộ đồ đơn giản. Chiếc áo phông và quần dài.
Hào cảm thán
Phong Hào
* tắm rửa sạch sẽ xong cũng đẹp trai quá ha *
Phong Hào
Cậu ăn đi
Phong Hào
Tôi đi có việc
Thái Sơn
Ừm cảm ơn
…
Vì cơ thể này đói nên Sơn cứ ăn, ăn
Hệ thống
Cậu ăn gì mà ăn
Hệ thống
Nam phụ sắp đi tự vẫn tiếp rồi kìa
Thái Sơn
Đệt
Thái Sơn
Ăn chưa được mấy miếng nữa
Sơn đặt đũa xuống, chạy đi kiếm Hào
…
Hào đang đứng trên sân thượng, ngay đoạn ban công
Gió thổi bay bay mái tóc nâu rũ xuống của anh, đôi mắt xinh đẹp nhắm chặt, lúc chuẩn bị buông xuôi thì cậu xuất hiện
Thái Sơn
Anh lại nghĩ quẩn nữa hả?
Hào quay đầu nhìn Sơn, ánh mắt có chút bất lực
Phong Hào
Tôi… không muốn sống nữa
Thái Sơn
Vì?
Phong Hào
Người tôi yêu… đi theo người khác rồi
Thái Sơn
Anh bị ngốc hả? Trên đời này chỉ có một mình cô ấy sao?
Phong Hào
Nhưng tôi chỉ thích cô ấy
Thái Sơn
Anh không thử tiếp xúc, mở lòng với người khác sao anh chắc chắn anh chỉ yêu mình cô ấy?
Phong Hào
Tôi…
Nghĩ lại cũng đúng ha
Anh từ nhỏ đã ít nói, không thích tiếp xúc nhiều với người khác. Chỉ có nữ chính vào năm 17 tuổi, vì vô tình đụng trúng anh và vì gương mặt trông ngây thơ xinh đẹp khiến anh u mê
Meoo~
Tiếng mèo kéo anh ra khỏi đống suy nghĩ
Là Doraemon
Nó đang cọ đầu vào chân anh làm nũng
Phong Hào
Mày qua đây lỡ ngã rồi sao?
Thái Sơn
Nó lo cho anh đấy
Hướng ánh mắt nhìn lên Sơn
Cậu đang đi lại phía anh, dừng trước mặt anh- nơi ban công cao hơn một bậc, cậu đưa tay ra
Thái Sơn
Nào, tôi đỡ anh xuống
Hào chần chừ đặt tay mình lên tay Sơn
Sơn nắm lấy tay anh rồi nhẹ nhàng đỡ anh xuống
Thái Sơn
Nghe tôi, đừng nghĩ lung tung nữa
Hào không nói gì, chỉ im lặng
Meooo
Thái Sơn
Rồi rồi, mày cũng xuống đây
Thái Sơn
Ngã bây giờ
…
Hai người họ đi xuống nhà, Hào ngồi ôm bé mèo của Sơn vuốt ve
Ăn xong. Sơn lại chỗ ghế sofa lớn nơi Hào ngồi
Thái Sơn
Anh thích nó hả
Phong Hào
Ừm
Phong Hào
Lạ lạ mà cũng dễ thương
Thái Sơn
Chả dễ thương gì, quậy như quỷ
Méooo
Nó lườm cậu một cái rồi lại nằm hưởng thụ trong lòng Hào
Phong Hào
Hay là…
Phong Hào
Cậu ở lại đây với tôi đi
Hào nói nhưng không nhìn lên, chỉ cúi xuống nhìn bé mèo trong tay
Thái Sơn
Đ-được hả?
Hào gật nhẹ đầu
Thái Sơn
Tất nhiên là được
Thái Sơn
Quá là được luôn đấy
Thái Sơn
Cảm ơn anh nhiều nha
Thái Sơn
Há há há
Sơn vui quá nên khùng luôn rồi, tự nhiên ôm lấy Hào làm anh có chút ngạc nhiên
Comments