Sáng hôm sau , cậu tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã 7h sáng , Tư Phàm hoảng hốt.
"Gì vậy trời, 7h15 vô làm mà còn ở nhà nữa trời"
Cậu đi lấy bộ đồ trong tủ rồi đi tắm vội xong đi ra ngoài vứt rác Bịch rác tối hôm qua đã biến mất.
"Con mẹ hàng xóm chắc hôm nay biết điều muốn xin lôi nên vứt hộ chứ gì"
Cậu vào thang máy bấm nhiều lần vào số 1.
"Cái thang máy này lẹ lên coi"
Khi cửa thang máy mở ra , cậu lao vút ra ngoài rồi va phải người nào đó , cậu ôm mũi ngã xuống.
"Muốn gãy cái mũi luôn á trời"
Người đó lại là anh chàng tối qua giúp cậu.Tư Phàm cúi đầu xin lỗi tới tấp.
"Ah ...em xin lỗi "
Xong chạy nhanh đến nơi làm, cậu băng qua đường không nhìn xe mém thì bị xe tông. Cậu đi đến tiệm bán cà phê rồi mở cửa đi vào, đồng hồ vừa điểm 7h16. Tên quản lý đi ra
"Cậu đến trễ 1 phút trừ 1% lương tháng này nhé"
"Chỉ có 1 phút thôi mà quản lý"
Ông ta không nói gì bỏ vào trong, Tư Phàm thay đồ nhân viên của tiệm ra rồi đi bưng cà phê cho khách. Cậu bưng cà phê ra cho một ông khách khoảng 35 tuổi.
"Chúc quý khách ngon miệng ạ".
Ông ta khó chịu hất ly cà phê còn nóng hổi lên tay cậu, cậu nóng quá nên rụt tay lại.
"Mày làm nước kiểu gì mà nhạt nhẽo quá vậy"
"Nhạt ạ ? Dạ tôi vẫn pha theo công thức bình thường mà ạ?"
"Cãi à , kêu quản lí ra đây"
Ông ta hét lớn kêu quản lí , ông ta kéo cửa phòng và đi ngoài. Tư Phàm sợ hãi vô cùng, vốn trong lòng tên quản lí bẩn thỉu đó đã vô cùng ghét cậu, kể lại năm đó. Khi Tư Phàm làm ca đêm , chỉ còn cậu và cô bạn Dĩ Diên còn trong quán.
"Tư Phàm cậu ở đây nhé tớ ra ngoài gọi cho bạn trai đã"
"Ừm"
Dĩ Diên bỏ ra ngoài nghe điện thoại, Tư Phàm vẫn còn lau bàn ghế, thì tên quản lí đi ra.
"À Tư Phàm cậu làm tốt lắm rồi, vào phòng tôi có chút việc"
"Vâng"
Tư Phàm theo ông ta vào phòng riêng của ổng, cậu cởi tạp dề để qua một bên.
"À, tôi làm rơi 2 xu xuống kệ tủ , cậu lấy hộ tôi được không?"
"Sao?"
"À, do tay tôi to quá nên không lấy được"
Tư Phàm cúi người xuống, thì hắn tiến tới bóp vào mông cậu, Tư Phàm giật mình đứng bật dậy.
"Quản...quản lí .."
"À ..tôi cũng có chuyện muốn nói, cậu ngủ với tôi đi rồi tôi xin tăng lương cho cậu nhá"
Vừa nói vừa tiến tới Tư Phàm, cậu run rẩy la lên
"Dĩ Diên...Dĩ Diên.."
Ông ta tiến tới bịt mỏ Tư Phàm, cậu cắn lên tay hắn rồi bị hắn tát cho một phát.
"Hức...tha..tha cho tôi đi"
Tên quản lí xô Tư Phàm lên giường, liên tục hun hít cậu. Cậu vùng vẫy đạp tứ lung tung, Dĩ Diên từ ngoài chạy vào thì hô lên gọi cho cảnh sát. Và thế ông ta bị án treo nên suy ra hận Tư Phàm.
Quay lại thực tại , ông ta cau có đi ra.
"Lại quấy cái gì nữa vậy?"
"Coi nhân viên quán ông kìa, pha nước nhạt nhẽo"
Ông ta tiến tới tát vô mặt Tư Phàm.
"Làm không được thì biến đừng phá quán tao"
Tư Phàm cúi đầu lặng lẽ xin lỗi. Ông ta cũng bỏ qua cho cậu rồi quay lại phòng, Tư Phàm quay lại quầy nước bật khóc. Dĩ Diên đứng kế
"Sao khóc?"
"Không có gì"
Tư Phàm lau nước mắt rồi đi phục vụ tiếp, lại là một khách nam có vẻ là trẻ. Cậu hỏi anh ta uống nước gì, thì ngay sau đó anh ta kéo cậu ngồi lên người anh ta và sờ mó những chỗ nhạy cảm. Tư Phàm ngồi bật dậy quát:
"Anh làm cái gì vậy hả đồ biến thái"
Cậu tát vô mặt anh ta một cái , làm hắn tức giận.
"Quản lí, quản lí đâu"
"Kêu cái gì mà kêu , giờ 10 thằng quản lí ra tao cũng chửi"
Ông ta từ trong đi ra.
"Trời đất, một ngày mà mày quấy biết bao nhiêu chuyện"
Tư Phàm nói:
"Anh ta dám sờ mó , đụng chạm vào người tôi"
"Trời đất người ta lỡ trúng thôi làm gì dữ" Tên khách hàng nói
"Tôi yêu cầu cậu bình tĩnh lại không thì sẽ bị đuổi"
"Đuổi thì đuổi đi , bình tĩnh à ? Bình tĩnh nói chuyện để chôn thân cho cái quán chết tiệt này à , thằng quản lí như ông thì có mà hốt rác cho cái tiệm này mới hợp nhá , còn mày nhìn cũng sáng láng đây sàm sỡ tao hả ?"
"Cậu chính thức bị đuổi"
Tư Phàm cởi tạp dề vứt thẳng vào mặt tên quản lí
"Lo mà tính tiền tháng này cho tao"
Cậu tức giận bỏ ra ngoài, giờ đã là 5 giờ chiều, Tư Phàm lặng lẽ đi trên con đường phố nhỏ , gió hiu hiu thổi. Mùa hè nên chiều vẫn còn khá nắng , Tư Phàm ngồi lên ghế đá dưới gốc cây. Cậu lấy ví ra
"Trời đất , nhiêu đây sao sống trời , còn lo tiền học tiền căn hộ nữa, chết mất thôi"
Cậu lủi thủi đi về nhà khi chập tối , bước vào thang này với nỗi buồn day dứt. Bấm lên tầng 4 , khi thang máy mở ra , anh chàng bịt kít mặt đứng trước cửa. Anh ta thấy cậu thì liền quay người vào lại căn hộ của mình, Tư Phàm thấy kì lạ nên cũng không quan tâm lắm. Cậu vào nhà và đi tắm, nấu gói mì tối qua để ăn tiếp. Cậu cắt miếng thịt bò mỏng hơn cả lá lúa, bỗng trong đầu chợt nghĩ ra cái gì đó. Cậu nấu thêm một gói nữa ,rồi mở cửa đi qua căn hộ của chàng trai kia gõ cửa.
Updated 39 Episodes
Comments