Chương 2 : Trở về nước

Sau khi dùng cơm xong ở nhà bạn thân Thanh Mạn trở về căn hộ của gia đình, vừa về đến cửa anh đã bị dì ném thẳng cốc nước vào người

"Tao tưởng mày chết ở đó luôn rồi, sao còn vác cái mặt mày về nữa hả" - bà ta càng nói càng tức điên lên

"Dì à..."

Trước thái độ và hành động của bà ta thật sự đã khiến anh phẫn nộ nhưng dù sao bà ta cũng là người thân duy nhất của mình nên suốt thời gian qua Thanh Mạn luôn âm thầm chịu đựng những cơn thịnh nộ của bà ta

Ngay lúc đó có cuộc gọi đến cắt ngang lời nói của bà ta, không ai khác đó là con gái cưng của bà là An An đang đi du học ở Anh gọi về

"Mẹ à, con gái nhớ mẹ quá à"

Giọng nói của bà ta lập tức thay đổi, hoàn toàn khác với giọng nói hay nói với Thanh Mạn thường ngày "Mẹ cũng rất nhớ con, An An của mẹ có khỏe không, có ai bắt nạt con không kể mẹ nghe"

"Con vẫn khỏe mà mẹ, mà con nghe nói mẹ về nước rồi hả sao mẹ lại về"

"Chuyện là do việc cưới xin của thằng nhãi Thanh Mạn nên mẹ mới về chứ mẹ đâu muốn ở đây đâu con" - nói rồi bà liếc nhìn sang Thanh Mạn rồi yêu cầu cho anh trở về phòng

Về tới phòng anh như trút bỏ được gánh nặng mà nằm thẳng trên giường, rồi lúc lâu sau anh mới xuống bếp nấu nướng mặc dù anh là thân trai nhưng vẫn phải xuống bếp nấu cơm cho họ đối với anh thì đó là bình thường vì công nuôi dưỡng anh bao lâu nay đều là gia đình dì cả không thể trách được, chút việc này thì không là gì với Thanh Mạn cả

Nấu xong bữa tối anh gọi mọi người xuống ăn, tối nay chỉ có mình anh và dì dùng bữa, trong bữa ăn dì ta luôn lải nhải về chuyện cưới xin của anh "Mày cưới nó có phải tốt không hả? Nghe dì một lần này thôi con gia đình nhỏ đó cũng không tầm thường đâu"

Thanh Mạn vẫn ân cần và khẳng định ý chí không buông nói "Con xin lỗi" chỉ ba câu nói này đã khiến bà ta tức giận liền đập thẳng đũa xuống bàn tiếp tục trách móc

"Tao cất công về nước chỉ để mày đồng ý lấy nó thôi mà mày không chịu, mày cũng phải biết nghĩ cho tao chứ" - bà ta không chút nể nang gì mà chỉ tay vào thẳng mặt anh

Chuyện đến lúc này anh cũng không nhường nhịn nữa mà nói thẳng với dì "Dì à con nói bao nhiêu lần rồi, đừng ép con tới đường cùng nữa" bà ta liền đáp "Ai ép mày? Tao chỉ là đang muốn tốt cho mày mà thôi, không thì cùng tao trở về "

Đây là nơi anh sinh ra anh không muốn về lại nơi đó một lần nào nữa, công việc, bạn bè, người quen đều ở đây anh không muốn đi cùng bà ta "Được ! Dì thích thì dì đi mà về, con sẽ ở lại đây không đi đâu cả"

Mạn Linh bức tức lên đầu dọn dẹp đồ vội gọi chồng về nhà thu xếp đồ trở về lại Nhật

Chồng bà hớt hải chạy về khuyên nhủ sao cũng không được, bà cứ nhất quyết không muốn ở lại đây. Biết tính vợ mình ông cũng đành chịu đựng mà đi vào phòng an ủi Thanh Mạn, ông vỗ vai anh bảo anh cố gắng ở đây và cũng xin lỗi vì hành động nông nổi của vợ mình

Thanh Mạn hiểu rõ nên cũng bỏ qua cho hai người, thu xếp đồ đạc xong vợ chồng Mạn Linh lập tức bay trở về trong đêm tối chỉ duy nhất Thanh Mạn ở lại căn nhà trống trải này

Ngày mới lại bắt đầu anh tiếp tục công việc của mình, sự tốt bụng của anh ngày càng được lòng mọi người và được rất nhiều người yêu quý. Thi thoảng rảnh rỗi anh lại gọi về hỏi thăm gia đình dì nhưng người nghe máy thì luôn là chồng bà

Sáng thì anh đi làm việc ở công ty còn tối đến anh ở nhà hoặc đi xã giao với bạn bè ngày ngày cứ thế trôi qua trong êm đềm, có lẽ trong thời gian này là bình yên nhất đối với Thanh Mạn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play