[Black Myth Wukong Ngộ Không X Bạch Cốt Tinh] Cô Thư Ký Xinh Đẹp Của Tôi
Chapter 3
[] Hành động
// Cảm xúc
""Suy nghĩ
Tôn ngộ không
[Bước vào] Cốc sữa của tôi đâu ?
Vứt cặp xuống ghế xoay da, cà vạt còn chưa chỉnh thẳng. Giọng điệu như thể hắn đang hỏi về quyền thừa kế vũ trụ.
Bạch Cốt Tinh liếc nhìn đồng hồ. 8:02.
Bạch cốt Tinh
Trễ hai phút. Tôi chỉ phục vụ đúng khung giờ hành chính. Không có mục ‘bưng sữa cho thiếu gia’ trong bảng phân công
Tôn ngộ không
Cô là thư ký
Bạch cốt Tinh
Nhưng không phải bảo mẫu
Tôn ngộ không
Cô biết tôi không uống cà phê buổi sáng mà. Tôi bị dị ứng caffeine
Bạch cốt Tinh
Tôi không làm cà phê. Tôi để một hộp sữa đậu nành trong tủ lạnh từ hôm qua. Tự đi mà lấy
Hắn gằn gằn bước tới, mở tủ lạnh mini. Quả nhiên, một cốc sữa đậu sẵn sàng trên khay, kèm theo mảnh giấy note
“Dành cho Tổng Giám Đốc. Không phải thuốc tiên, chỉ là sữa.”
Hắn nhìn chữ viết tay lạnh tanh mà gọn gàng đến khó chịu. Không hiểu sao, vừa nhìn đã biết là của cô. Lấy ra, uống một ngụm.
Tôn ngộ không
[Lẩm bẩm] Không tệ
Bạch cốt Tinh
Cậu có vẻ bất ngờ khi đồ uống không bốc cháy hay có độc.
Tôn ngộ không
Cô nên làm barista thay vì thư ký đấy
Bạch cốt Tinh
Thì ai biết được. Tôi từng làm cả bartender ở quán rượu
Tôn ngộ không
[ Suýt nghẹn] Cái gì...cô từng...
Bạch cốt Tinh
Giai đoạn thất nghiệp. Hai tháng. Từng pha cocktail bằng mắt và đá lạnh
Tôn ngộ không
Không hợp với cái vẻ mặt lạnh như robot của cô.
Bạch cốt Tinh
Người ta hay say trước khi nhận ra điều đó
Ngộ Không im. Rồi chợt… Mắt hắn đỏ lên.
Tôn ngộ không
Khụ...khụ...
Hắn ho sặc sụa, tay đưa lên cổ. Mắt bắt đầu ngứa
Tôn ngộ không
[Thở gấp] cái..gì vậy...
Tôn ngộ không
Cô bỏ gì trong sữa
Cô nhíu mày, chạy lại nhìn cốc sữa
Bạch cốt Tinh
Đậu nành, đường cỏ ngọt, và… chút hạt hạnh nhân
Ngộ Không lảo đảo ngồi xuống ghế, mắt đỏ gay, môi hơi sưng
Tôn ngộ không
Tôi ...bị dị ứng với...hạnh nhân
Bạch cốt Tinh
[Cau mày]... Cậu không có ghi vào hồ sơ y tế
Tôn ngộ không
Không ai hỏi
Hắn rít lên, ngón tay chỉ về phía cốc sữa như thể đó là vũ khí hủy diệt
Bạch Cốt Tinh điềm tĩnh mở ngăn kéo, rút ra lọ thuốc kháng dị ứng, quăng lên bàn.
Bạch cốt Tinh
Uống đi. Còn la nữa là tôi quay clip tung lên mạng với tựa đề ‘Chủ tịch công ty nổi tiếng gào thét vì hạnh nhân’.
Ngộ Không thở phì phò, cầm lọ thuốc, hậm hực uống
Tôn ngộ không
Cô… cố ý đúng không...
Bạch cốt Tinh
Ừ. Tôi cố ý cứu cậu đấy. Vì tôi đoán người như cậu chắc chẳng nhớ đem theo thuốc.
Tôn ngộ không
Cô… thật độc miệng
Bạch cốt Tinh
Và cậu thì yếu ớt như con mèo bị sặc lông
Hắn nhìn cô, môi vẫn hơi sưng, mắt đỏ gay.
Nhưng – giữa mớ dị ứng rối tung ấy – có một ý nghĩ thoáng vụt qua đầu hắn
Tôn ngộ không
“Không hiểu sao… mình không thấy ghét cô ấy.”
Cô quay lại bàn làm việc, lạnh lùng như chưa có gì xảy ra
Bạch cốt Tinh
Từ giờ, ghi dị ứng vào tài liệu y tế cá nhân. Tôi không phải thầy bói
Tôn ngộ không
Được rồi. Cô muốn xin tăng lương không?
Bạch cốt Tinh
Không. Tôi muốn được làm đúng chức năng thư ký, không phải điều dưỡng cấp cứu
Tôn ngộ không
…Tôi sẽ trừ 20% lương tuần này vì hành vi ‘gây sưng môi chủ tịch’.
Bạch cốt Tinh
Vậy tôi sẽ ghi vào nhật ký công việc hôm nay là: ‘Trị liệu đặc biệt cho lãnh đạo mắc bệnh ảo tưởng’
Ngộ Không nhìn cô, ánh mắt vừa giận vừa cười, rồi thở dài
Tôn ngộ không
Cô làm tôi phát điên mất
Bạch cốt Tinh
Làm ơn. Tôi mới bắt đầu
Comments