Phòng cô tắt đèn. Chỉ còn ánh sáng hắt ra từ màn hình điện thoại cũ – chiếc máy Rora từng giấu kỹ, nơi chưa từng xóa đi những dòng tin nhắn thuộc về một người
Rora(tin nhắn)
Chị vẫn ở đây..đúng không?
Cô kéo ngón tay châm rãi vuốt từng tin nhắn cũ đến tin nhắn cuối cùng từ 4 năm trước là "Em Yêu Chị"
Asa(tin nhắn)
Vẫn còn giữ số chị à?
Rora(tin nhắn)
Chị còn nhớ em là ai à?
Asa(tin nhắn)
Là người nào đó sáng nay ngồi đợi chị sau cánh gà rồi tỏ tình chị
Enami Asa
*Bật cười*
Rora(tin nhắn)
Chị..!
Asa(tin nhắn)
Đùa thôi, sao chị quên được một cô nhóc từng ngủ quên trong phòng thu của chị...
Rora(tin nhắn)
Tại ai đó háy hay quá mà
Asa(tin nhắn)
À ờ ai đó không phải chị
Rora(tin nhắn)
Đâuuuuuu
Asa(tin nhắn)
Giỡn
Asa(tin nhắn)
Vậy giờ có muốn nghe nữa không?
Rora(tin nhắn)
Có,nhưng không phải trên sân khấu
Asa(tin nhắn)
Ừ chị cũng không muốn em nghe chị hát với thân phận là một khán giả
Asa(tin nhắn)
Mà này..
Rora(tin nhắn)
Dạ?
Asa(tin nhắn)
Em có chắc sẽ bắt đầu lại không?
Rora(tin nhắn)
Em không chắc....
Cô gõ tiếp...rồi xóa, Gõ lại...xóa tiếp. Sau một lúc cô gửi một dòng nhắn
Rora(tin nhắn)
Em muốn được à không em chắc chắn muốn bắt đầu với chị một lần nữa...nhưng lần này em sẽ không để chị tuột mất vòng tay em!
Rora(tin nhắn)
Em..Em Yêu Chị, Em Yêu Chị Enami Asa, Em rất yêu chị Enami Asaaaa!!!!
Asa(tin nhắn)
Chị yêu em
Rora(tin nhắn)
Gì nhạt toẹt dọ?
Asa(tin nhắn)
Yêu là được rồi còn bày đặt
Rora(tin nhắn)
Tha cho chị đó
Asa(tin nhắn)
Đây không thèm
Rora(tin nhắn)
ựa đau nòng quá
Enami Asa
*bật cười*
Đêm đó, không ai ngủ sớm. Tin nhắn nối tiếp tin nhắn. Không emoji, không hình ảnh. Chỉ là những câu từ đơn giản – nhưng chất chứa quá nhiều điều họ đã bỏ lỡ suốt mấy năm qua
Comments