Chương 2 – Về nhà với chú

Căn hộ của Thanh Lâm nằm ở tầng 5, không quá rộng nhưng gọn gàng đến mức lạnh lẽo. Mọi thứ trong nhà đều tối màu: xám, đen, nâu gỗ. Tường treo đồng hồ kim, sách xếp ngăn nắp như một thư viện nhỏ..
Vương Thuyên đứng ở cửa, balo vắt 1 bên vai, nhìn quanh bằng ánh mắt tò mò.
Không giống cô nhi viện ồn ào. Cũng không giống các gia đình ấm cúng cậu từng thấy trên TV. Ở đây... sạch sẽ, nhưng hơi lạnh. Như chính chủ nhân của nó vậy..
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Đây là phòng của em! /mở cửa 1 căn phòng nhỏ bên tay phải, nói với Thuyên/
Bên trong đã có giường sẵn, bàn học và kệ sách.
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Nếu thiếu gì thì nói với tôi.
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Cảm ơn... chú /hơi ngượng mồm/
Lâm dừng bước, liếc mắt qua Thuyên.
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Gọi tôi là "chú" thật à? /hơi đau tim/
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Ừ. Gọi chú thì hợp hơn mà. Em còn nhỏ lắm.
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Còn chú... chú nhìn như ba mấy tuổi rồi vậy. /phán xét Lâm/
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Tôi hai mươi bảy. /nhăn mày/
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Thì đó, già lắm rồi!
Lâm khẽ thở dài, không muốn đôi co nữa. Anh quay người đi ra bếp chuẩn bị bữa tối.
Thuyên nhìn theo bóng lưng người đàn ông ấy một lúc. Tóc anh hơi rối, sơ mi không thẳng nếp, tay áo xắn cao để lộ cánh tay săn chắc đầy gân, anh cao, vai rộng...
Vương Thuyên
Vương Thuyên
"Đúng chuẩn 'chú đẹp trai' trong tiểu thuyết... /nghĩ, rồi cười khẽ/
Nhưng cái lạnh trong mắt anh vẫn khiến Thuyên thấy bức tường vô hình giữa cả 2.
3 ngày sau.
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Em lại trốn học? /dựa người vào khung cửa, ánh mắt tối lại nhìn Thuyên/
Thuyên ngồi trên ghế sofa, tay cầm lon nước ngọt, chân vắt chéo, ánh mắt bất cần nhìn lên.
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Em không thích cái trường đó
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Ổn ào. Giả tạo. Với lại... không ai thích "đứa được nhận nuôi từ cô nhi viện" đâu
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Tôi đưa em đi học không phải để nghe em lý luận lại. /nhăn mày/
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Vậy chú nhận nuôi em vì lý do gì? Từ thiện à?
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
....
Lâm im lặng. Giọng cậu chạm đúng một thứ gì đó anh đang giấu.
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Em không cần ai thương hại. Em lớn rồi, không phải con nít.
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Đúng, em không phải con nít.
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Nhưng vẫn chưa đủ trưởng thành để hiểu mọi thứ em đang buông ra.
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Ngày mai, vẫn đi học như bình thường /Nghiêm giọng/
Thuyên lặng người vài giây. Cậu đứng dậy, bước sát lại.
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Vậy nếu em nói... em ghét cái nhà này, ghét việc sống với chú, ghét cái cách chú lạnh tanh như máy móc... chú sẽ trả em lại viện à?
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Không /dứt khoát/
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Vì sao?
Lâm nhìn thẳng vào mắt cậu, ánh nhìn ấy khiến Thuyên hơi chùn lại.
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Vì tôi đã chọn em. Và tôi không phải kiểu người bỏ rơi ai một khi đã nhận trách nhiệm.
Cả hai đứng im một lúc. Rồi Thuyên nhún vai:
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Nhưng nếu em không nghe lời thì sao?
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Tôi chịu được.
Vương Thuyên
Vương Thuyên
Chịu được đến bao giờ?
Nguyễn Thanh Lâm
Nguyễn Thanh Lâm
Tới khi em chịu tin tôi.
Lần đầu tiên, mắt Thuyên dao động thật sự. Cậu quay đi, về phòng, đóng cửa cái *Rầm*
Lâm không nói gì thêm. Nhưng anh biết, đứa trẻ ấy đang thử anh. Chống đối... cũng có thể coi là 1 kiểu phòng vệ.
Và anh không ghét điều đó. Chỉ thấy... thương.
Zai - T/g
Zai - T/g
Bai
Hot

Comments

a.tho🥝🥑

a.tho🥝🥑

sao lại ừ phải dạ chứ anh nhắc em

2025-07-28

2

Khoái Zirui Bot ><

Khoái Zirui Bot ><

1 vote nè ❤️

2025-07-14

1

Khoái Zirui Bot ><

Khoái Zirui Bot ><

sớmm nè :33

2025-07-13

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play