[ĐN Haikyuu] Cáo Ngậm Kẹo
Chap 4:Cam chanh
Ký túc xá Inarizaki vừa mới thức dậy, không khí còn phảng phất sương.
Souta ngồi trên hành lang tầng ba, chân gác lên lan can, áo khoác đồng phục mặc hờ trên vai, miệng ngậm viên kẹo soda mà Suna Rintarou đã đưa tối hôm trước.
Cậu đang nghĩ. Mà cậu ghét nghĩ.
Vì mỗi lần tâm trí rảnh rỗi, hình ảnh Kanzaki Haru lại vẩn lên như cát bụi trong mắt — cái người anh trai đáng ghét luôn ra vẻ hiểu chuyện, luôn kiểm soát lối đi của cậu như một “anh hùng rảnh rỗi.”
Kanzaki Souta
Chậc. //thở khẽ.//
Suna Rintarou
Sớm vậy mà đã nguyền rủa ai rồi?
Giọng nói quen thuộc vang lên từ sau lưng.
Là Suna. Vẫn cái dáng đi chậm rãi, quần đồng phục xắn một bên, tay đút túi.
Hắn nhìn cậu ngồi vắt vẻo như mèo hoang trên lan can mà không khỏi nhíu mày.
Suna Rintarou
Coi chừng té
Kanzaki Souta
Coi chừng cậu thích tôi rồi thì có
Souta cười, mắt liếc một cái, nửa đùa nửa thật.
Suna không phản ứng. Cậu chỉ kéo áo khoác Souta xuống khỏi vai cậu.
Suna Rintarou
Trời lạnh. Đừng để ốm, hôm nay có tập chiến thuật.
9h sáng – sân tập phụ Inarizaki.
Buổi tập hôm nay chia đội theo chiến thuật phản ứng nhanh, đội trưởng Kita và huấn luyện viên muốn kiểm tra phản xạ dưới áp lực bất ngờ.
Souta vào đội B, cùng với Osamu, Akagi và Ginjima.
Đội A là Atsumu, Aran, Omimi và Suna.
Luật: Không được lên tiếng trong lúc đấu. Mọi tín hiệu đều bằng ánh mắt và hành động.
Souta bật cười khẽ khi nghe luật. Cậu liếc qua Suna – ánh mắt lạnh, nhưng lóe lên một chút… hứng thú.
Kanzaki Souta
Không nói à?
Kanzaki Souta
Tốt, tôi sẽ khiến cậu tự động hiểu tôi mà không cần mở miệng
Atsumu phát bóng hiểm, Souta đón đỡ bằng cú xoay vai sát đất đầy táo bạo. Bóng được đẩy về gần vạch cuối — Akagi kịp thời lên chuyền.
Bên kia, Suna nhíu mày. Souta ngẩng đầu nhìn thẳng vào hắn. Cả hai không nói gì, chỉ nhìn nhau một giây đủ dài để cảm thấy như có dòng điện nhẹ chạy qua.
Hiệp sau, Souta thay vị trí với Osamu, đóng vai chuyền hai tạm thời. Một pha bóng hỗn loạn khiến Aran đập trả không thành công — Souta bắt đầu bật ngón tay, ra hiệu đổi chiến thuật. Nhưng không ai kịp hiểu.
Chỉ có Suna, từ bên kia sân, tự động dịch vị trí theo ánh mắt Souta.
Quả nhiên, cú chuyền giả mở sang cánh ngược được Ginjima hốt bóng đập điểm.
Kita Shinsuke
Đồng bộ không lời,tốt.
Sau buổi tập – phòng thay đồ.
Atsumu Miya
Cậu vừa chơi chuyền hai đúng không? Tui không ngờ đấy.
Kanzaki Souta
Nhiều người không ngờ, nên họ thua tôi hoài. //nhún vai//
Atsumu Miya
Ngạo mạn như vậy sao không làm Setter luôn đi?
Kanzaki Souta
Tôi thích chơi chỗ nào cần tôi nhất.
Souta liếc sang, rồi quay đi.
Atsumu nhìn cậu chăm chú một lúc lâu, đôi mày nhíu lại — như thể muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Chiều tối – hành lang sau ký túc xá.
Souta ngồi gác chân đọc sách, viên kẹo trong miệng đã tan từ lâu.
Suna lại đến, như thể luôn biết lúc nào cậu cần im lặng có người ngồi cùng.
Họ không nói chuyện, chỉ ngồi cạnh nhau.
Trên sàn, một viên kẹo rơi ra từ túi áo Souta.
Suna nhặt lên, xoay xoay giữa các ngón tay.
Suna Rintarou
Cậu là người vị cam chanh à?
Souta nghiêng đầu, ánh mắt đen tuyền phản chiếu ánh đèn vàng yếu ớt.
Comments