“ Cố Di Nương, đã đến thời gian rồi, người mau thay y phục đi!"
Bà mụ sốt ruột nói.
Bà ta là quản sự trưởng quản những vấn liên quan đến việc hành phòng của các chủ tử, gần nhất lão phu nhân và lão hầu gia luôn muốn có cháu bồng, khổ nỗi thế tử gia không chịu cố gắng, thời gian ở lại hầu phủ còn không bằng ở quân doanh, khiến cho hai lão vô cùng sốt ruột, suy nghĩ có phải con mình không được hay không.
Thế tử phi tính khí ngạo mạn, trong lúc hành phòng luôn đặt ra mấy yêu cầu kỳ quái, còn bắt thế tử phải theo ý muốn của mình, ỷ mình là quận chúa liền muốn trèo lên đầu trượng phu ngồi, ai có thể chấp nhận được?
Huống chi thế tử còn là Phiêu kỵ đại tướng quân tiếng tăng lừng lẫy, mười hai tuổi ra chiến trường, mười ba tuổi tự tay chém đầu khả hãn nước địch, người nam nhân được mệnh danh là sát thần trong miệng man di.
Đến hoàng đế cũng phải nể phục, mà một tiểu quận chúa lại dám ngang ngược như thế, bà mụ nghĩ, sớm muộn cũng bị hưu mà thôi.
Thế tử chẳng những không làm theo, mà từ đó cũng chả thèm đến lần nào nữa, biến thế tử phi thành trò cười của cả kinh thành, dù vậy nàng ta càng không biết thu liễm, hễ thấy ai không vừa mắt là lại dùng mấy trò cũ hại người ta.
Lần này cũng vậy, chỉ vì thấy Cố Di nương có gương mặt yêu nghiệp, liền nổi lòng ghen ghét, cho người hạ độc vào đồ ăn nàng, dù hai nàng chẳng có thù oán gì.
Cố Ninh chỉ khoác một chiếc áo khoác ngoài, và xiêm y mỏng trắng tinh khôi bên trong, tóc tai gọn gàng, không có trang điểm, nhưng gương mặt đã rất kinh diễm, chẳng cần trang trí vẫn đẹp như thường.
Có điều lúc này sắc mặt nàng lại hơi nhợt nhạt, càng tỏ ra thiếu nữ mong manh yếu đuối.
Bà Mụ sửng sốt, không nghĩ Cố Di Nương bình thường lại đẹp đến mức này.
Trong lòng bà ta thầm nghĩ, lần này chắc hẳn sẽ không bị đuổi về nữa đi!
Dù sao mấy lần trước đều bị đuổi ra ngoài không chút thương tiếc.
Nhìn nàng nhu nhược như vậy, lỡ thế tử trong lúc ném người ra ngoài không cẩn thận làm gãy tay gãy chân gì đó, vậy nửa đời sau coi như bỏ.
Cố Ninh nhìn Bà Mụ còn đang đánh giá mình, nhíu mày “ Đi được chưa?"
Thái độ của nàng có chút cứng nhắc, giọng nói cũng rất hờ hững.
Bà Mụ giật mình, vội nói " được, được rồi, đi thôi!"
Phỉ Thúy nhìn nàng theo bà mụ, trong lòng bất an không thôi.
Cô nàng không thể đi theo, chỉ có thể cầu mong chủ tử tai qua nạn khỏi, vậy là được rồi.
Cố Ninh bị đưa đến phòng Thế tử, lúc này đã rất khuya, bởi vì thế tử đi quân Doanh thường xuyên về muộn nên đám người hầu cũng không dám làm càn.
Sau khi nàng vừa bước vào, cửa đã nhanh chóng bị đóng chặt.
Cố Ninh hơi cạn lời, song căng thẳng, chậm rãi bước đến sau lớp bình phong.
Bên trong, lúc này đang ngồi một nam nhân, nửa thân dưới của hắn ngâm dưới nước, chỉ để lại nửa thân trên trần truồng, lộ ra cơ bắp săn chắc của người thường xuyên tập luyện.
Cố Ninh khẽ nuốt nước miếng.
“ Thế tử, thiếp thân đến hầu hạ ngài tắm rửa..."
Nàng cố ý nói chuyện nhẹ nhàng, giống với nguyên thân trước kia.
Tiêu Kỳ mở mắt, không có thiện cảm nói " Ra ngoài"
Trong lòng Cố Ninh mừng như điên, trên mặt lại cố che giấu ý cười, làm bộ ủi khuất nói " Thế tử, thế tử phi kêu thiếp tới hầu hạ ngài... nếu lúc này đột nhiên ra ngoài!"
Nàng đang ám chỉ, nếu lúc này hắn đuổi mình ra, thế tử phi sẽ lấy cớ không hầu hạ tốt khiến thế tử tức giận, có khả năng còn trực tiếp bị bán vào thanh lâu cũng không biết chừng.
Dù nàng thấy không sợ, nhưng cũng không thể để bị trách oan.
Tiêu Kỳ khẽ nhíu mày, cũng biết rõ tính cách Tề Mộc La, liền nói “ Vậy ở lại đi”
Cố Ninh "...?"
Nàng hơi há hốc, không phải! rõ ràng kịch bản không phải như vậy mà!
Nàng có chút sốt ruột, nhưng cố tình lại không dám nói thêm, sợ tên sát thần này không vui sẽ bẻ gãy cổ nàng.
Lúc vào đây Cố Ninh chỉ còn mặc đơn bạc một kiện sam y mỏng đến mức không thể mỏng hơn. trời vào đông, không khí bên trong cũng không khá hơn là bao.
Nàng run rẩy hai tay tự ôm lấy mình, mặt có chút trắng bệch.
Do trúng độc lâu ngày thân thể đã sớm hư hỏng, nếu còn tiếp tục như thế nữa, nàng không chết vì mệt cũng chết vì cóng mất!
" Lách tách"
Tiếng nước vang lên, giống người vừa từ trong hồ nước đi ra.
Không biết từ bao giờ, nam nhân đã một thân ướt sũng đứng ngay mép hồ, dưới thân chỉ quấn duy nhất một tấm vải trắng.
Cố Ninh cúi thấp đầu, không dám ngẩn lên.
Tiếng bước chân càng lúc càng lại gần, cuối cùng dừng trước mặt nàng.
Giọng nói trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu “ Ngẩn mặt lên"
Cố Ninh không dám kháng lệnh, chỉ có thể ngước mặt lên.
Nam nhân trước mặt nàng đây, có dung mạo tuấn lãng, mũi cao môi mỏng, nhất là đôi mắt như chim ưng kia, khi nhìn thẳng vào một người, dường như có thể xuyên mà lớp da mà thấy linh hồn ngươi vậy.
Trong lòng Cố Ninh lộp bộp một cái.
Nam nhân một tay giữ lấy cằm nàng, ngón tay thon dài khẽ lư chuyển.
“ Ngươi tên gì?"
Cố Ninh sửng sốt, lí nhí nói “ Cố Ninh... thiếp tên Cố Ninh"
Tiêu Kỳ híp mắt, nói thật hắn chẳng có hứng thú gì với nữ nhân cả, làm những việc này, chỉ để có con nối dõi tông đường mà thôi.
Nhưng nữ nhân này, có chút kỳ quái.
Hắn mân mê chiếc cằm nhọn, chậm rãi nói" Nếu có thể khiến bổn tướng có hứng thú với ngươi, đêm nay, sẽ sủng hạnh ngươi"
Cố Ninh"..."
Yêu cầu gì mà vô lý quá vậy!
Updated 38 Episodes
Comments
Ly Ly
Bà mà ko làm ông ấy có hứng ko phải là bà. Tuyệt kĩ thời hiện đại mang vào chiều phụ quân 🤣🤣🤣. Ko biết thân này chịu được ko🤣
2025-07-15
3
Thẩm Du Nhiên
Mỹ nhân tự dâng hiến rồi còn chờ gì nữa hả thế tử
2025-07-15
3
So Lucky I🌟
Nàng chính là nàng nhưng cũng không phải là nàng, nàng đâu phải là nguyên chủ bất tài vô dụng kia mà để bị đuổi. Hãy chờ đó, để nàng mang tuyệt chiêu tới thì phu quân cũng phải quỳ dưới chân 🤣🤣🤣🤣
2025-07-21
1