Chapter 3

Em gặp hắn trong một lần trốn khỏi cô nhi viện năm 6 tuổi
Khi đó em còn rất nhỏ, chỉ biết cô nhi viện không phải nơi an toàn để nương lại
Nơi đó chỉ có đói khát, những trận đòn roi tàn nhẫn như xả giận từ mụ quản lý ác độc
Em chỉ nhớ, khi đó hắn còn là một chàng trai vô phương hướng, khó khăn đủ điều
Nhưng bằng một điều gì đó, em cứ bám theo hắn như cái đuôi nhỏ, dẫu nhiều lần bị hắn từ chối, xua đuổi
Và sau cùng, hắn lại mềm lòng mà nhận em làm em trai, lo lắng cho em trọn vẹn từ lúc nghèo khó cho đến tận bây giờ, khi đã thành công
Nhưng cũng vì công việc, hắn ít về biệt thự hơn, thời gian dành cho em cũng ít hơn
Và từ bao giờ, bóng dáng hắn trong em đã trở nên ngày một nhạt nhòa..
.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu chủ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//anh cúi gập người//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừm..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//mở cửa xe//
Hương tinh dầu oải hương quen thuộc xộc thẳng lên mũi..
Tàn dư của nỗi đau như đọng lại nơi mi mắt ước sũng
Qua gương chiếu hậu, gương mặt Quang Anh vẫn điềm đạm nhưng xa cách, vẫn giữ vẻ chuyên nghiệp của một vệ sĩ
Ấn tượng của em về người này khá rõ ràng
Anh không cao to, vạm vỡ, luôn gắn liền với vest đen hay kính râm như những người vệ sĩ khác
Anh không quá cao, không quá gầy, không quá ân cần nhưng cũng không quá xa cách
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu ổn không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không sao
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//lặng lẽ nhét vào tay em vài tờ khăn giấy mỏng//
Chiếc xe chậm rãi lăng bánh..
Không gian yên tĩnh lạ thường, chỉ còn tiếng động cơ rít nhẹ luồn qua cửa sổ
Chẳng biết đã qua bao lâu, nó dừng lại trước cổng căn biệt thự quen thuộc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//đưa mắt nhìn em//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đến nhà rồi, cậu chủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh có việc gì gấp không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Việc gấp nhất bây giờ của tôi là cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không muốn vào nhà..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu không phiền, anh có thể ngồi đây với tôi một chút không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//anh hạ mui xe xuống//
Bầu trời đầy sao hiện ra trên đầu..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//em siết nhẹ mấy miếng khăn giấy trong tay//
Họ chỉ ngồi trên xe, chẳng nói với nhau câu nào..
Nhưng có lẽ, sự yên lặng đó là thứ duy nhất có thể cứu rỗi em lúc này..
.
Đêm đó, họ không ngủ
Chỉ lặng lẽ ngồi trong xe đến tận kho bình minh ló dạng
"Rengggggg"
Tiếng chuông điện thoại vang lên, kéo theo cả tâm trí em về với tiếng cười nói đang dần vang lên từ xa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Alo?//anh vặn nhỏ âm lượng//
Rhyder
Rhyder
-Cậu đến đón Đức Duy đi học dùm tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
-Vâng
Rhyder
Rhyder
-..
Rhyder
Rhyder
-Đêm qua..thằng bé có làm loạn gì không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
-Không có
Rhyder
Rhyder
-Ừm, thế thì tốt
Giọng hắn chững lại, như thể đang cân nhắc điều gì đó..rồi lại lên tiếng
Rhyder
Rhyder
-Tối mai tôi sẽ đi công tác, khoảng 2 tháng
Rhyder
Rhyder
-Cậu chăm sóc Đức Duy dùm tôi nhé?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
-Được//cúp máy, liếc nhẹ sang em//
Dù âm thanh đã được vặn nhỏ để tránh làm phiền em, nhưng vẫn đủ để em nghe rõ mồn một
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đợi tôi vào lấy cặp sách đã nhé?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm
___________________
Hot

Comments

Đàn Nhậm Trân

Đàn Nhậm Trân

Về ảnh thích Quang Anh luôn cho vừaa

2025-07-15

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play