[ ONESHOT LICHAENG ] Chúng Ta, Từng Là…
Chap 3
Park Chaeyoung
“ Ngồi sofa chán nản “
Ting ( tiếng điện thoại nàng )
LaLisa Manoban
📱 Vợ ăn cơm chưa
LaLisa Manoban
📱Sao vợ chưa chịu ăn nữa , Để anh Đặt đồ ăn về cho vợ nhé , tối nay Anh có việc đột xuất nên về muộn
Park Chaeyoung
📱 Không cần
LaLisa Manoban
📱 Dạ vậy vợ ăn đi rồi ngủ sớm đi nhé
Park Chaeyoung
“ Seen + thở dài “
Park Chaeyoung
“ Chán nản nhìn đồ ăn “
Park Chaeyoung
“ bỏ đi lên phòng ngủ “
LaLisa Manoban
“ khẽ mở cửa đi vào “
Park Chaeyoung
“ quay lưng vào góc tường “
LaLisa Manoban
Chaeng … Em ngủ chưa
Park Chaeyoung
“ im lặng “
LaLisa Manoban
Em ăn chưa , sao anh thấy Đồ ăn trên bàn còn nguyên vậy
LaLisa Manoban
“ Buồn + thở dài “
LaLisa Manoban
Anh có mua bánh kem xoài cho em đó , để anh lấy cho em nhé
LaLisa Manoban
“ nằm xuống giường + ôm nàng từ phía sau “
Park Chaeyoung
Đừng động vào em , em đang mệt “ Gỡ tay cậu ra “
LaLisa Manoban
“ khựng lại + đau lòng “
LaLisa Manoban
Anh Không muốn bỏ em Một mình vậy đâu , nhưng anh không còn lựa chọn nào khác
LaLisa Manoban
Em hiểu cho anh được không vợ
Park Chaeyoung
“ quay lại đối mặt với cậu “
Park Chaeyoung
Em hiểu cho anh , vậy ai hiểu cho em “ Rơi lệ “
LaLisa Manoban
“ đau lòng + ôm nàng vào lòng “
LaLisa Manoban
Anh không có lý do nào đủ tốt để biện minh cho việc bỏ mặc em. Anh sai thật… Anh xin lỗi em nhiều
LaLisa Manoban
Em đừng khóc nữa , Anh không chịu nổi “ Nghẹn “
Park Chaeyoung
“ Khóc + đẩy anh ra “
LaLisa Manoban
“ nhìn nàng + nghẹn “
Park Chaeyoung
Em không cần anh xin lỗi. Em cần một người đồng hành. “ Quay lưng lại với anh + lau nước mắt “
LaLisa Manoban
“ rơi lệ nhìn bóng lưng nàng “
Có lẽ… không có gì đau bằng việc hai người còn yêu nhau rất nhiều, nhưng lại không thể bước gần nhau thêm được nữa.
Lisa yêu Chaeyoung – đó là điều không ai phủ nhận. Nhưng anh lại yêu theo cách mà Chaeyoung không cần.
Còn Chaeyoung… cô ấy chưa từng hết yêu. Cô chỉ hết kiên nhẫn.
Tình yêu không chết vì người ta hết thương nhau.
Nó chết trong im lặng. Trong những bữa cơm không ai nói gì. Trong những cái ôm bị từ chối. Trong những câu “xin lỗi” lặp đi lặp lại mà chẳng kèm theo thay đổi.
Lisa đã muộn. Nhưng Chaeyoung… vẫn chưa rời đi.
Và đôi khi, khoảng cách giữa “còn cứu vãn” và “đã muộn rồi”… chỉ cách nhau một lần quay người, và một lần không níu.
Comments
hdyb
thêm nữa ik auuu
2025-07-16
0