[Rhycap] Captured Innocence
Chap2: Ba mẹ đến chơi
Hôm nay là ngày ba mẹ anh về để xem con dâu của mình
Nguyễn Quang Anh
Con chào ba mẹ!
Hoàng Đức Duy
Cháu chào cô chú ạ
Mẹ Quang Anh
Mang bầu thì ngồi đi đừng đi lung tung// đỡ em ngồi ở ghế//
Nguyễn Quang Anh
Con mời ba mẹ uống nước! // để cốc nước trên bàn//
Ba Quang Anh
Thằng này khá!
Mẹ Quang Anh
Ông cứ trêu nó
Nguyễn Quang Anh
// ngồi cạnh em//
Mẹ Quang Anh
Thế dạo này 2 đứa sống tốt không?
Hoàng Đức Duy
Dạ có ạ... // nói dối//
Mẹ Quang Anh
Thai vẫn phát triển tốt chứ nhỉ?
Nguyễn Quang Anh
Tốt mà mẹ
Nguyễn Quang Anh
Ngày nào con chả cho em ấy ăn thức ăn bồi bổ
Ba Quang Anh
Đúng là con trai của ta
Mẹ Quang Anh
Mà dạo này cháu có hay bị nghén hay buồn nôn gì không
Hoàng Đức Duy
Dạ cháu cũng hơi nghén với buồn nôn thì đỡ hơn rồi
Vài phút trước khi ba mẹ anh đến
Nguyễn Quang Anh
Ba mẹ tao mà hỏi gì thì phải nói dối nghe chưa!?
Nguyễn Quang Anh
Tao mà thấy mày không làm thế thì đừng học được yên!
Mẹ Quang Anh
À mà thôi mẹ về đây
Mẹ Quang Anh
Mà nhớ ăn uống bồi bổ vào nhé con dâu!
Nguyễn Quang Anh
Làm tốt lắm~
Nguyễn Quang Anh
Cứ như thế thì có phải ngoan hơn không?
Nay anh không có việc gì bận nên ở nhà chăm em
Nguyễn Quang Anh
Đến giờ ăn rồi
Nguyễn Quang Anh
// ngồi cạnh em//
Nguyễn Quang Anh
Há mồm ra để tao đút
Hoàng Đức Duy
Ọe! // chạy thẳng vào nhà vệ sinh//
Nguyễn Quang Anh
Lại nôn// vuốt lưng em//
Nguyễn Quang Anh
Ăn cố đi công sức tao bỏ ra cho bé đó
Hoàng Đức Duy
"dù gì cũng là công sức anh ấy bỏ ra mà"
Hoàng Đức Duy
"không ăn thì cũng phí công sức chứ"
Nguyễn Quang Anh
Ăn xong thì nhớ uống cốc sữa trên bàn nghe chưa?
Đâu phải hắn lúc nào cũng hiền như thế đâu...?
Chỉ có lúc em ngoan nghe lời hắn, hắn mới như thế chứ
Hoàng Đức Duy
Lấy giúp em cốc sữa với
Nguyễn Quang Anh
À ừ// lấy cốc sữa đưa cho em//
Hoàng Đức Duy
"sao vị nó hơi khác so với mọi thường nhỉ...? "
Hoàng Đức Duy
// để trên bàn//
Nguyễn Quang Anh
Sao không uống nữa đi?
Hoàng Đức Duy
Em hơi no tí thôi
Hoàng Đức Duy
Chốc nữa em ngủ dậy em sẽ uống sau
Nguyễn Quang Anh
Ngủ ngon nhá! // đóng cửa rồi rời đi//
Hoàng Đức Duy
// cười nhạt rồi chìm vào giấc ngủ//
Comments