Còn tui vui lắm, nay mình đc ngồi chung vs cậu ấy á
Dan đâyyy
Vui ghê
Dan đâyyy
Th, vào truyện nha
______________
All
//đi ra ngoài//
Sau 15p đấu giá xog thì bây giờ đây, căn phòng ngập tràn tiếng nói giờ đây đã im lặng đến lạnh người.
Từ trên lầu đi xuống, có một người đàn ông mặc vest đen bước tới với sự quyền lực, từng bước chậm rãi chủ ý hướng tới chiếc lồng sắt. Ánh sáng từ trên chiếu xuống làm nổi bật lên đường sắc nét trên gương mặt anh ta, bộ vest đen tinh tế làm tôn lên vẻ ngoài lịch lãm và quyền lực ấy. Khi đến gần chiếc lồng, ánh đèn dường như càng tập trung vào anh, tạo nên một không gian đầy căng thẳng và chờ đợi.
Sự tương phản giữa bộ vest đen sang trọng và chiếc lồng sắt thô cứng tạo nên một hình ảnh đầy ấn tượng.
Người đàn ông dừng lại trước chiếc lồng, nhìn vào cậu trai bên trong với một biểu cảm khó đoán. Không khí trở nên nặng nề, như thể có một điều gì đó quan trọng sắp được tiết lộ hoặc quyết định.
Ngay vị trí chiếc lồng:
Nguyễn Quang Anh
//ngồi xổm xuống//
Nguyễn Quang Anh
Tch tch //ngoắc em lại//
Hoàng Đức Duy
//rụt rè tiếng lại gần//
Nguyễn Quang Anh
//chìa tay ra//
Hoàng Đức Duy
//không hiểu ý//
Nguyễn Quang Anh
Đưa tay đây!
Hoàng Đức Duy
//cẩn thận đưa tay ra//
Hoàng Đức Duy
//ngước lên mở to mắt nhìn anh//
Nguyễn Quang Anh
//chìa tay trước mặt L.Minh// Đưa.
Lâm Minh
//hiểu ý+đưa//
Nguyễn Quang Anh
//cầm d a o//
Nguyễn Quang Anh
//đặt lên tay em//
Hoàng Đức Duy
//sợ hãi muốn rụt tay lại//
Nguyễn Quang Anh
//siết chặt tay em dựt lại// Yên!
XOẸT!
Lòng bàn tay em bị hắn rạch bị thương, không sâu cũng không nhẹ, đủ để máu có thể chảy ra và không để lại sẹo.
Từng giọt máu tươi chảy xuống, giống như những viên ruby đỏ đắt giá rơi xuống sàn nhà lạnh lẽo. Máu đỏ đậm của máu nổi bật trên da trắng của em.
______________
Dan đâyyy
Đang viết giữa chừng mà mom kêu đi chơi nên đi luôn=))
Comments