[Lộc Zutaki × Ghast Boy] Chuyện Ba Người
Chapter 2 : Quá khứ
Like like Rime...
Ngôi kể số 3
Lộc Zutaki
Cậu mà té nữa là tôi không cõng đâu đấy.
//chạy sau, thở hổn hển//
GhastBoy
Vẫn chưa té mà đúng không?
GhastBoy
Cậu nói câu đó từ năm nào rồi.
//ngoái lại, mặt vẫn đang cười//
GhastBoy
À không có té một lần. Hôm đó cậu lôi tôi chạy quanh sân rồi ngã trầy một vết rõ đau, về nhà bị nhiễm trùng rồi-
Lộc Zutaki
Cậu nghỉ học một ngày làm tôi lo lắng quên luôn bài giảng quan trọng của cô giáo.
Lộc Zutaki
mà cũng tại cậu không chịu chạy nhanh ấy chứ.
GhastBoy
Tại cậu kéo tay tôi.
Lộc Zutaki
Ờ thì… cũng tại tôi.
// nhìn cậu rồi cười//
Năm đó, cả hai mới mười tuổi. Là hàng xóm sát vách. Hầu như ngày nào cũng gặp, cũng rủ nhau ra sân khu chung cư. Có lần bị cô hàng xóm la vì đá banh văng trúng chậu hoa, hai đứa còn quay sang đổ lỗi cho nhau.
Lần chơi bóng đá nói thì thân đùa tâm đầu ý hợp là thế mà vẫn có những lúc"cặp bài trùng " này cãi vã.
Lộc Zutaki
Tôi chuyền nhẹ thôi, cậu đỡ không được.
GhastBoy
Tôi đỡ rồi, chỉ là lệch một chút
Chuyện hồi nhỏ là vậy. Vừa cãi nhau, vừa chơi cùng, hôm sau lại gọi cửa nhà nhau như không có gì xảy ra. Có một chiều mưa, hai đứa ngồi dưới mái hiên, nghe tiếng mưa rơi trên mái tôn.
Lộc Zutaki
Cái lệch đó làm vỡ cái chậu luôn rồi còn gì.
//Cười khúc khích rồi cùng chạy trốn//
Lúc lại nói chuyện như hai ông cụ non, bàn nhau về tương lai, tình yêu dù hai nhóc chỉ 10 tuổi vào thời điểm đó
Lộc Zutaki
Nếu sau này cậu thích ai, cậu sẽ nói sao?
GhastBoy
Chắc tôi nói thẳng.
GhastBoy
Tôi thích cậu.
//im vài giây//
Lộc Zutaki
Nói kiểu đó hả?
Lộc Zutaki
Vậy nếu cậu không nói thì sao
GhastBoy
Thì người ta không biết.
//mưa vẫn rơi, Lộc không hỏi nữa//
GhastBoy nhớ rất rõ câu hỏi đó. Và cũng nhớ rõ… mình chưa từng hỏi lại. Không biết lúc đó đã có gì thay đổi chưa. Chỉ biết từ cái lần đó, cậu bắt đầu nghĩ đến Lộc nhiều hơn.
Không phải kiểu bạn chơi chung. Mà là kiểu không muốn ai khác ngồi cạnh Lộc. Không muốn ai được nghe cậu ấy kể chuyện trước mình. Không muốn ai khác chạm vào cánh tay mà mình từng nắm lúc chạy trốn.
Sau này lớn lên, ai cũng nói GhastBoy và Lộc thân nhau thật.
Thân đến mức... không ai nhận ra có người đang thích người kia.
Mà người đó vẫn chưa từng nói ra.
Comments