Có một mùa hạ như thế – rực rỡ, lạ lẫm và ngông nghênh.
Tuổi mười bảy chạy qua sân trường như một cơn gió, để lại sau lưng tiếng cười giòn vang, mùi mực bút loang và ánh mắt chưa kịp nói.
Những thanh âm ấy – đôi khi là tiếng cãi nhau vụn vặt, đôi khi là lời tỏ tình nói nửa chừng, cũng có thể chỉ là tiếng thở dài trong một buổi chiều yên ắng.
Nhưng rồi ai cũng sẽ nhận ra…
Chính chúng mới là bản nhạc trọn vẹn nhất của thanh xuân.
Những câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối, những cảm xúc chưa gọi tên, và cả những hồi ức chưa kịp kết thúc.
Trong cái nắng chói chang cuối tháng Năm,
Họ đã sống như thể không có ngày mai,
đã ngạo nghễ tin rằng thế giới này nhỏ bé,
và rằng tuổi trẻ… là thứ không bao giờ biến mất.
Thanh âm mùa hạ không kể câu chuyện phi thường, chỉ là những đoạn đối thoại ngắn ngủi, những khoảnh khắc thoáng qua – nhưng lặng lẽ in sâu vào trí nhớ.
Vì có lẽ, điều đẹp nhất… không nằm trong đoạn kết, mà ở những gì chưa kịp nói ra.
⋆﹥━━━━━━━━━━﹤⋆
♊ Lưu Tinh Vân
“Mùa hạ năm ấy – chúng tôi mười bảy tuổi. Chưa đủ trưởng thành để hiểu hết cảm xúc của mình, nhưng đủ ngông cuồng để tin rằng thế giới này là của riêng chúng tôi.”
♑ Trịnh Hàn Dạ
“Có những ngày trôi qua như cơn mưa mùa hè – đến rồi đi… chẳng kịp giữ lại.”
♋ Tống Nhược Lam
“Trong trí nhớ của ai đó, vẫn còn một câu nói chưa từng thốt ra.”
♌ Hoàng Diệc Thần
“Thanh xuân là một đoạn phim không có kịch bản, chỉ có những cú máy run rẩy… và chân thật.”
♉ Đặng An Chi
“ Tôi đã từng thích một người chỉ vì cậu ấy dám đứng giữa nắng, gọi tên mình to hơn tất cả.”
♐ Lâm Gia Khải
“Chúng ta từng cãi nhau chỉ vì một câu nói vụng về, mà đến giờ vẫn chưa chịu xin lỗi.”
♒ Phí Minh Hạ
“ Tôi không nhớ rõ ngày đầu tiên gặp nhau, nhưng nhớ rất rõ… lần cuối cùng cậu quay lưng đi.”
♎ Trần Nhã Phong
“Có những người đi ngang đời mình như một buổi chiều đầy nắng – chỉ kịp nhìn theo, chẳng kịp níu lại.”
♍ Vương Thanh Dao
“Nếu có thể quay lại, tôi muốn một lần chạy trốn khỏi tiết học, chỉ để cùng cậu ngồi nghe gió giữa sân trường.”
♏ Ngô Dạ Thần
“Lúc ấy, tụi mình cứ nghĩ chỉ cần cùng nhau cười là sẽ không có gì thay đổi. Nhưng rồi ai cũng lớn lên.”
♓ An Hạ Vy
“ Tôi đã viết tên cậu vào góc cuốn sổ tay – như thể sợ mai này sẽ quên đi một điều rất nhỏ, nhưng rất quan trọng. “
♈ Lý Khải Dương
“Mùa hạ là bản nhạc không ai thu âm, nhưng ai cũng thuộc lòng.”
Thanh xuân là đoạn hội thoại không có dấu chấm.
Là mùa chỉ đến một lần, nhưng ngân mãi trong tim.
Comments