chap 3

Rầm
chết rồi, tôi bị gãy xương gót chân rồi🥲
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
*aaaaaaa*
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
*thánh thần thiên lý ơi, em đâu quá cả nhà ơi*
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
*hết đi nỗi luôn rồi*
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
*à đúng rồi gọi cho thằng Duy*//lấy điện thoại ra//
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞alo
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞alo
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞Duy ơi qua cứu tao lẹ
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞tao không đi được nữa rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞ok ok mày đang ở nhà đúng không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞để tao qua liền
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞không phải
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞chứ ở đâu
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞để tao gửi địa chỉ qua cho
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞ok nhanh nha
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞biết rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cúp máy//
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
//gửi địa chỉ//
tua♡♡
Bệnh viện
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ngu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
nhảy từ tầng hai xuống làm gì
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
có biết đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
may là không gãy chân đấy
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
ê
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hả
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
cho tao ở nhờ nhà mày mấy tháng được không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
sao vậy
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
ông anh hai tao đuổi tao ra khỏi nhà rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
vậy thôi mày cứ ở nhờ nhà tao đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
tén kìu
trong khoản thời gian đó tôi sống rất yên bình
cũng may là hắn không biết tôi đã trốn thoát ra ngoài nên anh trai tôi vẫn còn sống trên giường bệnh
nhưng tôi lại không được gặp anh trai tôi vì ở đó luôn có người túc trực
tôi sợ nếu tôi đến đó thì họ sẽ biết được tôi đã trốn thoát ra khỏi căn nhà đó
tôi cứ nghĩ mọi chuyện đã ổn hết rồi nhưng tôi đã quá ngây thơ rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Duy ơi tao về rồi nè//mở cửa//
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
hôm nay tao có mua món mày thích n-
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
chịu về rồi à
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
s-sao anh lại ở đây
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Duy đâu?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
thì ra cái tên nhóc đó tên là Duy à
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
xin lỗi nha
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
tôi lỡ làm bạn của cậu bị thương rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
anh đã làm gì Duy hả
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
tôi chỉ làm cho cậu ấy gãy vài cái xương trên người thôi mà
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
yên tâm đi bạn của cậu còn sống
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
//nhìn xuống chân Hùng//
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
còn bị gãy xương nữa à
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
để tôi tính thử xem lúc tôi đi đến giờ cũng gần hai tháng rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
vậy chắc là cậu sắp đi lại bình thường rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
//chạy đi//
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
cậu không chạy được đâu
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
//dừng lại//
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
xung quanh đây đều là người của tôi hết rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
với lại cái chân của cậu chắc là chạy cũng không được đâu
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
TÊN KHỐN
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
//bóp chặt cổ Hùng//
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
T-tại sao vẫn không chịu buông tha cho tôi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
//bóp chặt hơn//
tôi cảm thấy nhưng máu trong người không cò lưu thông nổi nữa
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Hoàng Hùng à cuộc đời còn rất dài
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
không chỉ kiếp này, ngay cả kiếp sau tôi cũng muốn có em
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
muốn có em thì kêu mẹ đẻ thêm cho đứa em trai đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
bóp cổ tôi làm gì
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
này, mở cửa xe ra đi
người trong tổ chức
người trong tổ chức
vâng//mở cửa//
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
//đẩy Hùng vào trong//
tua♡♡
trong phòng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
//nằm sấp trên giường//
khi về tới nhà tôi bị hắn tra tấn dã mang
toàn thân tôi trần trụi với nhưng vết thương
một tấm chăn mỏng phủ lên người tôi nhưng đắp hay không cũng chẳng có gì khác biệt
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
chết tiệt
nhục nhã, câm hận, bất lực, tuyệt vọng nuốt chửng lấy tôi
đột nhiên cánh cửa phòng bị đãy mở
tấm chăn mỏng cũng bị ai đó thô bạo giật ra
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
vẫn yếu ớt như mọi khi//thô bạo kéo Hùng dậy//
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
anh tới đây làm gì
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
anh làm vậy chưa đủ sao?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
từ giờ giới hạn sẽ là mức cơ thể em có thể chịu được
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
chỉ cần còn cử động được chưa ngất đi thì em phải làm cho tôi hài lòng
bên trong phòng tấm
nhưng giọt nước bắn tung trên không trung
mồ hôi lạnh đã sớm thấm trên trán tôi
cơn đau nhức lan tỏa khắp cơ thể nhưng thể những dây thần kinh đang căng đến cực hạn
môi tôi không biết đã bị cắn rách bao nhiêu lần, máu chảy không ngừng
Hot

Comments

𝙨𝙪𝙧𝙞𝙞.

𝙨𝙪𝙧𝙞𝙞.

ai kêu anh nhảy 🙃

2025-07-21

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play