tiếng mưa tới lất phất rì rào rơi lả tả ngoài trời
gió lớn hù hụ lướt qua từng đợt một như muốn xé toạt thực tế
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/rút vào chăn/
một cơn lạnh lẽo vuốt từ chân cậu sọc thẳng lên đỉnh đầu làm cậu sởn gáy mà rùng mình một cái
: Vợ ơi
tiếng nói trầm khàn của một người con trai vang lên trong căn phòng yên tĩnh
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/cựa người /
: vợ ơi~
giọng nói ma mị của một người khác nữa vang lên nhưng có vẻ giọng này có vẻ khá muốn trêu chọc cậu
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/mờ mắt ra/
trần nhà sáng trưng nhưng bây giờ lại tối tăm âm u đến lạ
không khí lạnh lẽo tiếng lách tách của giọt mưa tơi lả tả bên ngoài lại khiến cậu sợ càng thêm sợ
Hạ Tuấn Lâm_cậu
a..ai đó /kéo mền lên /
không gian không ai trả lời cậu ,nó yên tĩnh không một tiếng động
bụp
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/giật mình thở nhanh thu người lại/
Hạ Tuấn Lâm_cậu
là ai đó /run rẩy/
: vợ ơi lại đây nào hahaha
tiếng cười man rợ vang vọng lên tận não cậu
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/trùm chăn lên cả người/
bàn tay lạnh lẽo đặt lên lưng cậu vuốt nhẹ vài cái
nhưng cậu cảm nhận được bàn tay rất lạnh ,thật sự rất lạnh
Hạ Tuấn Lâm_cậu
m..mẹ là mẹ ạ /nhỏ giọng/
phù~~
khí lạnh sượt qua nơi cậu đang nằm ,nó lạnh đến mức cậu có thể để mười cái lò sưởi xung quanh mình mà bật lên một lượt
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/hé mền ra/
bỗng nhiên chiếc mền của cậu bị giật phất ra làm cậu một phen hoảng hồn mà xoay người lại nhìn ra sau
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/trợn mắt/
sáu thân ảnh cao lớn đang đứng ngay giường cậu mà nhìn chằm chằm
Hạ Tuấn Lâm_cậu
c..các người là ai /sợ hãi/
Đinh Trình Hâm_anh
/bốp mặt cậu/
Hạ Tuấn Lâm_cậu
a..anh là ai
Đinh Trình Hâm_anh
vợ nhỏ
Hạ Tuấn Lâm_cậu
vợ nhỏ /cầm cổ tay Đinh/
Hạ Tuấn Lâm_cậu
c..có phải anh nhầm rồi không
Đinh Trình Hâm_anh
không thể /kề xuống hôn nhẹ lên môi cậu/
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/muốn vùng ra nhưng người lại cứng như đá/
Tống Á Hiên_anh
vợ ơi~ /lại gần cậu/
Hạ Tuấn Lâm_cậu
hức.../lắc đầu/
Hạ Tuấn Lâm_cậu
tôi không phải vợ các người
Trương Chân Nguyên_anh
/nâng mặt cậu/
Trương Chân Nguyên_anh
Tuấn Lâm em đã gã cho bọn tôi
Trương Chân Nguyên_anh
cho dù có làm ma cũng là ma của bọn tôi /siết chặt/
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/nước mắt trực trào/
Hạ Tuấn Lâm_cậu
không thể tôi là nam /khó thở /
Hạ Tuấn Lâm_cậu
với lại tôi còn không biết các người mà
Lưu Diệu Văn_anh
/vuốt mặt cậu/
móng tay sắc bén có thể ghim chết bất cứ ai ngay lặp tức nhưng đối với người trước mặt nó lại ngoan hiền dịu dàng đến kinh ngạc
Lưu Diệu Văn_anh
em đã gã cho bọn tôi
Lưu Diệu Văn_anh
từ Kiếp Trước /thì thầm nơi tai cậu/
Hạ Tuấn Lâm_cậu
/nhắm mắt lại ngã ra sau /
Đinh Trình Hâm_anh
/đỡ cậu/
Mã Gia Kỳ_anh
/vuốt ve lọn tóc của cậu/
Mã Gia Kỳ_anh
vợ nhỏ em không chạy được đâu
Nghiêm Hạo Tường_anh
em mãi là của bọn tôi
tiếng cười khanh khách trong màn đêm tối nhưng điệu cười trong cực kỳ đáng sợ
vù~~
vợ nhỏ
vợ ơi~~
em không thoát được đâu
có là ma cũng là ma của bọn tôi
Bọn hắn bật cười khanh khách âm thanh vang vọng như vọng về từ địa ngục ,chói tai và đầy ám ảnh ,như ác quỷ đang vui đùa ,tiếng cười sắc lạnh ,méo mó như một bản nhạc vỡ vụn của kẻ điên từng tiếng ,từng tiếng một rít lên man rợ hoang tàn như dao cứa vào tâm trí ,tiếng cười ấy cứ kéo dài ,văng vẳng bên trong căn phòng
Comments
🥀Đth hư rồi nào xg đổi tên🎀
Nếu mấy anh còn sống á, ngta bảo điên á🤣🤣🤣
2025-07-21
6
Phương Nga 🐰🐻
Tui tặng hai bông ,bà tui hai chap đc kh hóng quá
2025-07-21
1
Qiong Yu
đoán vội chủ nhân điệu cười này là giòn ca
2025-08-04
2