( Ma Đạo Tổ Sư-Vong Tiện)Ngụy Anh..Ta Chờ Ngươi
chương 1:Ôn Uyển
năm đó ở Loạn Táng Cương, có một thân bạch y không dính bụi trần đang tìm một chút gì đó của người y thương
Lam Trạm tự Vong Cơ
K..không thấy // lo lắng ánh mắt nhìn xung quanh//
y nghe thấy tiếng thở yếu ớt , đi lại gần thì thấy 1 đứa bé đang sốt cao thoi hớp gần đó
là Ôn Uyển đứa bé mà Ngụy Anh nhận nuôi , y nhanh bế đứa bé về Cô Tô
đặt đứa bé lên giường đợi Hi Thần đến
Lam Hoán tự Hi Thần
// khám cho Ôn Uyển// sốt cao quá có thể lúc khỏe lại sẽ bị mất trí nhớ về mọi chuyện lúc trước, huynh sẽ đi lấy thuốc
sau khi khám xong Hi Thần đi lấy thuốc để lại Lam Trạm ngồi 1 mình canh Ôn Uyển
Lam Trạm tự Vong Cơ
mất trí nhớ cũng tốt không phải nhớ về...
nói xong như nghĩ ra gì đó y cụp mắt xuống người khẽ run nhẹ , sau một lúc Hi Thần đem thuốc vào và dặn phải cho uống thuốc sau bữa ăn rồi rời đi vì có việc bận
vài ngày sau Ôn Uyển cũng khỏe lại , y đã mất trí nhớ về thời gian trước tích cách cũng ít hoạt bát hơn đổi lại khá rụt rè và ôn nhu
Lam Trạm quyết định nhận nuôi Ôn Uyển mặt sự phản đối của Lam Khải Nhân
Y đặt tên mới cho Ôn Uyển là Lam Nguyện tự Lam Tư Truy ( TƯ QUÂN BẤT KHẢ TRUY- NHỚ NGƯỜI KHÔNG THỂ TÌM)
những 13 năm đó y lúc nào cũng vấn linh chờ hồi âm của người ấy , cũng luyện cho Tư Truy vấn linh để khi y có chuyện gì cũng sẽ có người thay y vấn linh chờ đợi hồi âm
Lam Trạm tự Vong Cơ
ngươi hận ta đến vậy sao Ngụy Anh ...// mắt hơi đỏ run//
bao nhiêu năm ấy người vấn linh đến mức ngón tay cũng chảy máu, hốc mắt đỏ ửng lên vì khóc Hi Thần cũng nhiều lần an ủi đệ đệ nhưng cũng không được ,vốn từ bé y đã rất cố chấp
tg lên núi khỉ đuổi về
hhaaiaiiii
tg lên núi khỉ đuổi về
đến đây thôi ta lười viết tiếp rồi
tg lên núi khỉ đuổi về
má #%#$@%@% đọc mà thấy nó nhạt vaizzz
tg lên núi khỉ đuổi về
thông cảm nha ta sẽ cố gắng luyện thêm để không nhạt
tg lên núi khỉ đuổi về
byeeeeee
Comments