[ ĐN Wind Breaker -Nii Satoru X Tokyo Revengers ] Thoát Khỏi Bóng Tối
Chap 1 Tự tử?
Rảnh thì ra chap
Tất cả hình ảnh dưới đây chỉ mang tính chất minh họa.
Rảnh thì ra chap
Chỉ lấy biểu cảm, hành động của các nhân vật trong hình!!!
Trên nóc tòa nhà cao chót vót
Thành phố phía dưới là một biển ánh sáng
Xa vời, lạnh lẽo và vô định
Mang theo tiếng rít như tiếng than khóc vẳng từ hư vô
Gió đêm cắt qua mái tóc rối bời như những phát dao lạnh
Hai bóng người đứng lặng lẽ
Nhưng như thể là hai thế giới xa lạ
Ánh mắt họ trống rỗng như bầu trời mùa đông không trăng, không sao
Không còn tia sáng của sự sống
Không còn chút lay động của cảm xúc
Chỉ còn lại một khoảng lặng mênh mông
Nhưng không nhìn vào ai, không nhìn vào đâu
Như thể đang xuyên thấu thực tại để tìm kiếm một lối thoát không tồn tại
Cái nhìn ấy từng khao khát được cứu rỗi
Từng vùng vẫy giữa tuyệt vọng và hy vọng mong manh
Không còn là một con người
Chứa đầy những mảnh vụn ký ức đau đớn
Nhưng nước mắt từ lâu đã cạn
Có lẽ họ từng gọi tên ai đó
Nhưng giọng nói giờ cũng đã chết trong cổ họng
Tất cả chỉ còn đọng lại trong đôi mắt kia
Như lời từ biệt với thế gian bằng chính sự câm lặng tuyệt đối
Chỉ có sự mệt mỏi đến tuyệt vọng
Một người đặt chân lên mép lan can
Đôi vai gầy run lên không biết vì lạnh hay vì sợ
Người kia chỉ đứng yên, tay siết chặt thành nắm
Ánh mắt hướng về phía khoảng không trước mặt
Chỉ là sự nhẹ bẫng sau một cú ngã
Như thể không muốn phá vỡ khoảng khắc cuối cùng
Tiếng gió hú qua những khe kim loại
Như lời tiễn biệt của thành phố
Mọi thứ vẫn đang chuyển động
Đèn xe, tiếng còi, nhịp sống,...
Mà chẳng ai hay trên cao này
Hai sinh mệnh đang treo lơ lửng giữa ranh giới sống - chết
Và trong một khoảng khắc ngắn ngủi
Phản chiếu lại toàn bộ nỗi cô đơn
Mà họ tưởng mình gánh chịu một mình
Người bên trái nắm tay vịn lần cuối
Người bên phải hít sâu một hơi
Như thể muốn giữ lại chút hơi thở cuối cùng của cuộc đời
Nhẹ nhàng như một chiếc lá rụng
Và lao xuống khoảng không đen ngòm
Âm thanh nặng trịch chạm đất vang lên giữa đêm
Ngắn, gọn, nhưng đủ khiến không khí đông cứng lại
Máu loang đỏ nền tuyết trắng
Như chưa kịp khép giấc tuyệt vọng
Một bóng người đứng bất động trước thảm trạng của họ
Mắt đờ đẫn nhìn hai cổ thân thể bất động
Thế giới xung quanh sụp đổ, nuốt trọn thân thể nhỏ bé
Người đó rơi xuống vực sâu vô tận
Mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt
Đơn độc giữa bóng tối vĩnh hằng
Và nỗi đau không thể chữa lành
Chúng như những sợi xích trói buộc thân thể ấy
Trong một căn phòng ngủ tối tăm
Một người đang ngủ bỗng bật dậy khỏi giường
???
Hộc... hộc... hộc... //Thở dốc//
???
Ưm... //Ôm đầu đau đớn//
???
Xin lỗi... hức... Đều tại tớ... //Rơi nước mắt//
Khi cảm xúc đã nguôi ngoai
Người đó bước xuống giường đi tới trước cửa sổ ngắm nhìn bầu trời đêm
Trên tay người đó cầm một tấm ảnh mà ngắm nhìn hồi lâu
Comments
SU✌︎︎( 。 •̀ ᴖ •́ 。 )
ủa chồng ơi??anh lại đi 44 nx hả=)
2025-07-23
1
SU✌︎︎( 。 •̀ ᴖ •́ 。 )
cái tên nói lên tất cả=))
2025-07-23
3