Chị Không Thuộc Về Ai Ngoài Em
Chapter 3
Tần Gia Mẫn
// gọi xe đi đến một căn hộ cao cấp //
Nơi đó từng là tổ ấm nhỏ của cô và người yêu của cô.
Cô không báo trước. Không nhắn tin. Vì trong thâm tâm, cô đã không còn muốn nói những lời nhẹ nhàng với anh nữa. Nhưng vẫn đến. Vì muốn chắc chắn…
Muốn tận mắt thấy rằng mọi cảm giác bất an suốt hai năm qua, không phải là tưởng tượng.
Căn nhà không khóa cửa. Như một sự mời gọi thẳng thừng.
Tần Gia Mẫn
// đẩy nhẹ cửa bước vào //
Không có tiếng động nào ngoài tiếng quạt trần quay đều. Cô lặng lẽ bước qua phòng khách quen thuộc. Tất cả vẫn y nguyên: chiếc ghế sofa màu kem mà cô từng ngồi đọc sách mỗi chiều, khung ảnh đôi bị úp xuống từ bao giờ.
Cô đi sâu hơn, tiến đến gian bếp. Và rồi… tim cô như bị ai bóp nghẹt
Trên bàn ăn – thứ cô từng tự tay bày biện mỗi tối
là hình ảnh hai con người đang quấn lấy nhau như thể cả thế giới này không tồn tại.
Một nụ hôn ngấu nghiến, điên cuồng. Tiếng cười rên rỉ. Và mùi nước hoa đàn bà quen thuộc đến rợn người
Người đàn ông đó – chính là Trạch Hàn
Còn người con gái kia… không ai khác ngoài Ánh Hồng – cô bạn thân của cô
Tần Gia Mẫn
// tay cầm túi xách rớt xuống //
Cả hai đều quay ra khi nghe tiếng động
Ánh Hồng tái mặt, Trạch Hàn thoáng sững lại…rồi bình thản kéo lại áo sơ mi, không buồn giải thích
Ánh Hồng lắp bắp, tóc rối bời, váy lệch vai.
Cảm xúc của Gia Mẫn vẫn không thay đổi, vẻ mặt lạnh tanh. Ánh mắt cô sắc như dao, lạnh như băng tuyết.
Tần Gia Mẫn
Xin lỗi, tôi tưởng nơi này vẫn là nhà tôi?
Tần Gia Mẫn
// nhếch môi // Ai ngờ giờ biến thành ổ chuột
Trạch Hàn
Em đừng làm quá lên //thở ra, giọng thiếu kiên nhẫn //
Trạch Hàn
Chỉ là… tụi anh đến với nhau khi em không còn ở đây nữa.
Trạch Hàn
Em đi rồi, em không có quyền trách
Tần Gia Mẫn
Ồ… Vậy ra vì tôi đi du học, nên tôi xứng đáng bị cắm sừng? // bật cười, không một giọt nước mắt //
Tần Gia Mẫn
Đàn ông như anh đúng là không bao giờ phụ lòng mong đợi thấp nhất.
Ánh Hồng run rẩy, toan bước tới
Tần Gia Mẫn
Cậu có quyền làm bất cứ điều gì, Ánh Hồng
Tần Gia Mẫn
// Ngẩng đầu, giọng đều đều // Nhưng đừng giả vờ yếu đuối sau khi trèo lên người đàn ông của bạn thân.
Trạch Hàn
// Bỗng gắt lên // Em nghĩ em giỏi lắm hả? Em tưởng vì gia đình em giàu, bố mẹ em quyền lực nên em có quyền đứng trên người khác?
Tần Gia Mẫn
// Đứng thẳng người, từng chữ đanh lại // Không. Tôi đứng trên hai người vì ít nhất, tôi còn biết thế nào là nhân cách.
Cô quay lưng bỏ đi, để lại đằng sau không gian nồng nặc mùi phản bội.
Bước ra khỏi căn hộ, nắng chiếu xuyên qua lớp kính, rọi lên gương mặt Gia Mẫn.
Cô không biết nước mắt mình rơi từ lúc nào. Nhưng cô sẽ không quay đầu lại.
Comments
🇨🇳🇻🇳ngocanh🇰🇷🇯🇵 Nghệan
quay đầu mần gì để nhận lại là nỗi đau không bao giờ hết
2025-07-25
0
Thùy Linh
ra nhìu chap nha tác giả e đọc mới 3 chap mà thấy cuốn quá
2025-07-25
0
kiwikiwi
hóng
2025-07-25
0