[Country/Flaghumans <AllVietNam>]『Hoa Sen Trong Hồ』[Remake]
『Chap 2: Tuyết đã rơi...Ngài đâu rồi? 』
_ Nếu em là hoa
Thì sẽ chẳng ai chăm sóc em..._
Bầu trời cũng dần ngả về một màu xanh đen
Một ngôi nhà đẹp đẽ nhưng lại im lặng đến đáng sợ...
Bóng hình người con trai càng ngày càng mờ nhạt trong mắt của của tất cả mọi người...
°VietNam°
Phù...
//Đặt cọ vẽ xuống, ngả người ra sau ghế//
°VietNam°
Hửm...?
//Nhìn về phía phát ra âm thanh//
°VietNam°
White...?
//Đứng dậy đi về phía cửa sổ rồi mở cửa sổ ra//
°White°
Gù gù..
//Bay vào với một bức thư trong miệng//
°VietNam°
Thư? Ai gửi cho ta vậy?
//Nhìn bức thư White đang cho vào tay mình//
°VietNam°
...
//Im lặng, mở to mắt khi thấy tên người gửi//
°VietNam°
Phì... Cảm ơn ngài... Soviet.
//Mỉm cười, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn//
Một bức thư có thể khiến em cuời
Một bức thư có thể khiến em an tâm
Bức thư đấy đầy lời an ủi, hỏi thăm em
Dù nó chẳng phải là người nhà
Nhưng có thể khiến em cười vì vui... vì hạnh phúc
Chỉ có thể là của người quan tâm em
Mùa đông năm 2016, Tại núi Ba Vì của Hà Nội
Tuyết rơi phủ cả một ngọn núi Ba Vì của Hà Nội
Em mặc một chiếc áo khoác dày màu be và một chiếc quần khá rộng trong đuợc bao phủ bằng len
Em xoa hai tay lại với nhau vì trời lạnh
Vài bông tuyết rơi vào tay em khiến em lại nhớ tới anh - Soviet Union
Vì nó lạnh lẽo như anh chăng?
Từng cơn gió lạnh giá thổi mạnh vào người em khiến cho mái tóc của em bay theo hướng gió
Mùa đông năm trước đường tuyết in dấu chân của anh và em
Năm nay chỉ còn lại một mình em ở đây...
°VietNam°
Phù...
//Thổi vào tay mình, chạm nhẹ vào tuyết//
°VietNam°
Lại nhớ ngài rồi...
//Nói nhỏ, vo tròn cục tuyết lại để tạo một con người tuyết nhỏ//
Một mình em nghịch tuyết trong cô đơn...
Này có lẽ là một ngày khá quý giá của em vì em không cần phải đi dạy, nhà cũng chẳng có ai
Nay là ngày em được tự do...
Nhưng lòng em bỗng nhói lên vì đau
Cảm giác này như là đang mất một người quan trọng trong tim em
°VietNam°
...Mình... đang cảm thấy lo lắng?...
°VietNam°
Nhưng vì gì cơ chứ?...
//Đi về nhà//
°VietNam°
Đúng là... rét đậm mà... lạnh thật...
//Mở cửa sổ trong phòng ra//
°VietNam°
Hừm...?
//Cầm điện thoại lên, mở ra//
°VietNam°
... !
//Run rẩy khi đọc thấy một tin nhắn từ bệnh viện ở Moskva gửi về cho//
"Мы, врачи, лечившие господина Советского Союза, с сожалением вынуждены сообщить вам, что господин Советский Союз «уснул», погрузившись в долгий и прекрасный сон... С большим сожалением сообщаем господину Вьетнаму эту печальную новость. Мы надеемся, что вы сможете преодолеть шок утраты в своём сердце, пронзённом тысячами ножей."
°VietNam°
...Soviet...Ngài hứa năm nay sẽ đi ngắm tuyết cùng với tôi...sao giờ lại nhận được tin ngài "đi xa" mất rồi...
//Rơm rớm nước mắt//
________Còn tiếp__________
°Hẹn gặp ở chap tiếp theo°
By: ℂ𝕠𝕟 𝕞𝕖̀𝕠 𝕓𝕚́𝕥 𝕓𝕒𝕪
Số chữ: 568
Ngày: 22h50'-28/7/2025
_Chúc các bạn có 1 ngày vui vẻ_
_° Thanks you for watching°_
Comments