[ AllCam // PhaoChi ] Cứu Rỗi..
Chap 3
Gã Điên
// nhìn chăm chăm vào họ //
Gã Điên
AHAHA NHỮNG CON MỒI CỦA TA! // chạy đến chỗ họ //
Phương Mỹ Chi
sao gặp thằng cha này quài vậy trời!! // chạy thục mạng //
Juky San
đây là địa bàn của tên điên đó mà!! // chạy //
Orange
agh!! má ơi như chọc chó vậy!? // chạy //
tiếng cưa cứ nổ lên ở ngay phía sau họ làm ngày một hoảng và chạy nhanh hơn.. dần dần dẫn đến cả ba người bị mất sức cố gắng chạy đến một tảng đá lớn gần đó và ẩn nấp tạm thời..
Juky San
hah.. mỏi chân quá..
Phương Mỹ Chi
không biết.. thằng cha đó có bị mất dấu.. mình không nữa.. // thở dốc //
cách để họ xác định cái gã điên đó có đang ở đây không là nhờ vào tiếng từ máy cưa của gã.. nhưng dường như hắn cũng nhận biết được điều đó mà tắt máy cưa rồi âm thầm di chuyển đến sau tảng đá lớn..
Phương Mỹ Chi
chắc là hắn mất dấu rồi.. // nhìn ra bên ngoài //
Phương Mỹ Chi
// quay ra đằng sau //
đôi mắt gã đã trợn lên đến mức đỏ ngầu, khóe miệng cười nhếch lên đến mang tai và rỉ ra rất nhiều máu.. hắn nghiêng đầu nhìn cả ba người, một lần nữa hắn nổ máy cưa và chém về hướng PMC
Orange
// kéo tay PMC né nhát chém rồi chạy // ôi mẹ ơi!!!
Phương Mỹ Chi
MÁ! hết hồn thằng cha này..!! nữa hả?! // chạy nhưng có chút đuối sức //
Juky San
vì cái mạng Chi ơi!! // chạy //
hắn ta chẳng hề có dấu hiệu đuối sức mà chỉ đang cố tình mèo vờn chuột với họ để rồi họ sẽ chịu thua và chết một cách thê thảm dưới tay hắn.. điều đó làm họ không khỏi khó chịu và mệt mỏi vì chạy một quãng rất dài... ngoài việc chạy họ chẳng có thứ gì chống cự lại hắn để bảo vệ mạng sống cả.. đến mức chạy lấn qua cả một vùng đất mới.. nơi có tên là khu rừng cho tàng nhiệt độ ở đây giảm rất nhiều so với vùng đất trước làm cơ thể họ không kịp thích nghi mà ngã quỵ xuống..
PMC là người không giỏi chịu đựng cái lạnh nên đã rất khó khăn trong việc di chuyển.. đã nhiều lần ngã xuống vì mệt có ý muốn từ bỏ.. nhưng nàng và em không thể điều đó xảy ra nhiều lần vực dậy tinh thần không muốn bỏ PMC lại..
cái gã kia thì lại thản nhiên đi chậm rãi phía sau họ vì hắn ta dường như nắm chắc phần thắng trong tay nên cứ thảnh thơi thư giãn lâu lâu lại cợt nhã trêu chọc họ là kẻ yếu đuối... nhưng một khoảng khắc nhỏ hắn bất chợt lại nổi cơn tức giận cáu gắt hét toáng lên và phóng nhanh lại chỗ họ..
Tại sao hắn lại đột nhiên cáu gắt và tức giận hét lớn lên chạy lại chỗ họ chứ?
Phương Mỹ Chi
// cố chạy nhưng đã sắp đến giới hạn //
Juky San
// nhận thấy PMC gần kiệt sức // chị Cam! chúng ta nên kiếm chỗ nghỉ ngơi để còn hồi sức nữa..
Orange
ở đây trống quá! chẳng có chỗ nào ẩn nấp cả.. // nhìn xung quanh //
Orange
tch..- để chị xem hắn ta đang ở đâu..
gã ta vẫn đang chậm rãi đi về hướng của họ, cười đến mức khuôn mặt gần như biến dạng hoàn toàn.. ánh mắt nhìn chăm vào họ như đang muốn ăn tươi nuốt sống.. từng bước đi của gã đều để lại vết máu đỏ sẫm nên việc xác định vị trí của gã cũng khá dễ dàng... nhưng đối với nàng xác định được vị trí của hắn là thứ khiến nàng sợ hãi nhất vì khi nhìn thấy được vết máu đấy.. chứng tỏ gã điên đang ở gần họ và việc cứ chạy là vô nghĩa..
mặc dù gã điên đó vẫn đang ở phía sau.. nhưng cách nàng khá xa có lẽ đủ thời gian để họ kiếm được chỗ ẩn nấp.. chứ nếu cứ chạy mãi sớm muộn gì họ cũng đuối sức và chết một cách đau đớn dưới tay gã kia..
Orange
hắn ta đang ở khá xa chắc chúng ta vẫn đủ thời gian kiếm chỗ ẩn nấp! // nhìn em và Chi //
Juky San
chị Cam.. em thấy một cánh cửa tầng hầm ở phía trước // mừng rỡ //
Phương Mỹ Chi
Chi cũng thấy rồi.. // đuối sức //
Juky San
// gật đầu chạy đến chỗ cánh cửa tầng hầm //
Phương Mỹ Chi
// chạy theo Juky San //
Orange
// khựng lại // " nếu như không mở được cửa thì hắn ta sẽ bắt kịp mình chứ?.. có lẽ mình nên ở lại kéo giờ.. dù gì mình cũng chịu hết nổi với cái thằng điên này rồi..."
Orange
// giả vờ choáng váng ngã quỵ xuống đất //
gã có chút ngạc nhiên khi vừa đi đến chỉ thấy còn một mình nàng ngồi bệt trên đất, lập tức hắn liền cười nhạo và khiêu khích nàng..
Gã Điên
HAH~ MÀY ĐUỐI SỨC ĐẾN MỨC VẬY RỒI SAO? // đi đến gào lên //
Gã Điên
hai con kia đâu? chẳng phải là chị em tốt với mày sao? sao lại bị bỏ rơi thế này haha!!// cười lớn //
Gã Điên
ĐỪNG CÓ NGẤT ĐI ĐẤY!! tao còn chưa chơi đủ mà // nắm lấy cổ áo nàng nhấc lên //
Orange
thứ s*c v*t..! // vùng vẫy //
Gã Điên
Câm Mồm! // ném nàng vào góc cây gần đó //
Orange
Agh! // nhăn mặt vì đau //
Gã Điên
chỉ cần tay không tao cũng đủ để giết mày rồi! đừng có lên mặt ở đây con khốn!.. // tức giận //
Orange
// loạng choạng đứng dậy // vậy thì thử tao xem?
Juky San
đến rồi.. // cúi xuống quan sát cánh cửa tầng hầm //
Phương Mỹ Chi
// thở hắt vì lạnh //
Phương Mỹ Chi
Cam đâu?! // nhìn xung quanh //
Juky San
chị ấy.. không đi cùng sao?! // quay đầu lại nhận ra //
Phương Mỹ Chi
điên rồi!! // quay trở lại chỗ cũ //
Juky San
// định đi theo thì khựng lại //
Juky San
"mình phải mở cánh cửa này trước đã.. nhưng mình lo cho chị Cam quá.. làm sao đây.." // lo lắng //
Chi chẳng quan tâm đến cái lạnh buốt da một mạch chạy thẳng đến chỗ cũ nơi cả ba người đã thống nhất ý kiến sẽ đi đến cánh cửa tầng hầm, làn sương vừa tan trước mắt Chi lại chính là một khung cảnh hỗn loạn.. nàng một cô gái nhỏ bé lại đang đánh nhau với cái gã điên đó?!
Phương Mỹ Chi
ôi mẹ ơi! // kinh ngạc //
Gã Điên
MẸ CON CHÓ!! // lao đến chỗ nàng //
Orange
// nhìn thấu bước đi né sang một bên rồi đạp vào lưng gã //
nàng cũng chẳng giỏi đánh đấm gì.. nhưng nhờ vào thân hình nhỏ con và phân tích, nàng đã hoàn hảo trong việc câu giờ được gã.. nhưng tại sao nàng lại nhìn thấu, phân tích được nước đi của gã điên kia mà lại tránh né được chứ? năng lực siêu nhiên..? đương nhiên là không! lí do đơn giản hắn là một nhân vật ảo trong máy thực tế ảo nên hành động của hắn cũng như một lập trình.. từng bước đi từng cú đánh đấm đều không có ý thức mà chỉ là một lập trình lập đi lập lại khi xác định được mục tiêu, nhờ vào việc đó nàng mới có thể dễ dàng tránh né
Orange
// bất ngờ quay qua // Chi?!
nhân lúc nàng mất tập trung thì gã đã lập tức tặng cho nàng một cú đấm trời giáng, kịp thời trở tay nàng đưa tay chắn lại.. cú đấm ấy khiến tay nàng gần như là rã rời.. đau nhức liên hồi..
Orange
Agh.. đau.. thế // lùi lại //
Phương Mỹ Chi
// chạy đến chỗ nàng // có sao không..
Phương Mỹ Chi
rời khỏi đây..! đến cửa tầng hầm // kéo tay nàng chạy đi //
Orange
// hơi nhăn mặt vì đau nhưng vẫn gật đầu đi theo Chi //
không chần chừ cả hai bỏ chạy về phía tầng hầm để mặc gã đó gào thét lên vì đau đớn và trong cơn tức giận cơ thể gã vặn vẹo, co giật rồi trở mình di chuyển đuổi theo họ với một tư thế giống hệt một con nhện sở hữu tốc độ khá nhanh
vượt qua lớp sương mù dày đặc là hình ảnh Juky San đã mở được cửa tầng hầm và chờ cả hai chạy vào, cố hết sức nàng và Chi lao đến chạy vào tầng hầm dường như nó là hi vọng cuối cùng của họ... và khi hắn sắp tóm được chân nàng thì may ra nàng đã kịp chạy vào trong...
ngay khi họ đã an toàn đến tầng hầm thì Juky San vội ấn nút đỏ kế bên với hi vọng sẽ đóng được cửa lại ngay lập tức.. nhưng xui thay chẳng có dấu hiệu gì là cánh cửa sẽ đóng cả.. không lẽ.. cánh cửa nó lại hư ngay lúc này.. hay đây chỉ là cái bẫy để dụ họ đến tầng hầm này cho họ một tia hi vọng rồi giết sạch..
Juky San
không.. thể nào.. // sững người //
Phương Mỹ Chi
sao.. sao vậy Juky San? đóng cửa lại đi..! làm ơn đó
nhìn hình ảnh hắn ta đang lao đến chỗ tầng hầm mà Juky San gần như tuyệt vọng đến đỉnh điểm..
Gã Điên
// lao đến tóm lấy áo nàng //
Orange
cái..! // giật mình //
Gã Điên
ÍT NHẤT TAO CŨNG PHẢI GIẾT ĐƯỢC MỘT ĐỨA!! // khởi động máy cưa //
Phương Mỹ Chi
Cam!! // kéo tay nàng lại //
Juky San
ĐỪNG MÀ!! // đập mạnh vào nút đóng cửa //
cánh cửa tầng hầm đã đóng lại hắn ta không kịp rút tay ra đồng nghĩa với việc cánh tay của hắn cũng đứt lìa ra khỏi thân xác, nàng vẫn an toàn bên trong tầng hầm... nhưng máu lại văng đầy lên áo nàng làm nó vừa tanh mà vừa bẩn.. họ ngồi bệt xuống bậc thang vẻ mặt đầy sợ hãi và thất thần, cánh tay hắn lăn xuống từng bậc cầu thang..
Phương Mỹ Chi
// sợ hãi //
Juky San
// im lặng thất thần //
họ lặng thinh chẳng nói lời nào.. có chút cảm thấy nhẹ lòng khi trải qua một kiếp nạn kinh hoàng nhưng lại nặng lòng khi cảm giác sợ hãi và áp lực dồn đến với họ... lập lại cảm giác phải trốn tránh đau đớn từ tâm hồn lẫn thể xác..
từ đầu họ đã tìm cách thoát ra khỏi trò chơi nhưng.. họ nhận ra rằng đây chẳng còn là trò chơi nữa mà lại là một thực tế mới.. cơ thể ở thế giới ngoài dường như đã liên kết với bên trong thực tế ảo, đau thật, buồn thật và sợ đều là thật... nên việc họ có bị giết hay chết ở trong thực tế ảo thì đồng nghĩa với việc thế giới bên ngoài nhịp tim họ cũng sẽ ngừng đập...
Juky San
em xin lỗi chị Cam..
Orange
.... hả? // nghiêng đầu nhìn em //
Juky San
lỗi em.. khi nãy em không kịp đóng cửa..
Orange
// đưa tay lên má em //
Orange
chị phải cảm ơn em thì đúng hơn đấy! // nhéo má em //
Juky San
ưm.. đau em // nắm lấy tay nàng nhưng không cản //
Phương Mỹ Chi
// gõ vào đầu nàng //
Phương Mỹ Chi
mắc cái gì mà ở lại đánh lộn với thằng cha kia cho thương tích đầy mình vậy?
Orange
hết hồn má tưởng chuyện gì lớn..
Phương Mỹ Chi
// bóp mặt nàng // vậy chưa đủ lớn hả?
Orange
nhua nhà
[ chưa mà ]
Phương Mỹ Chi
xớ.. hết nói nổi.. // buông tay //
Juky San
// cười // chị Cam cũng liều thật
Juky San
em lo cho chị lắm đó!
Orange
tại chị không có ưa hắn đó!! chị khó chịu hắn quá.. điên điên khùng khùng còn lèm bèm..
Juky San
// ngắm nhìn chị //
Phương Mỹ Chi
"có đứa si tình kìa trời phật.. tao bóng đèn.." // nhìn qua em //
họ cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần vì họ biết dù bây giờ có nản cũng chả làm được gì thay vào đó họ sẽ thả lỏng và cùng nhau phân tích "trò chơi" này..
HỆ THỐNG : CHÚC MỪNG CÁC BẠN ĐÃ VƯỢT QUA TRÒ CHƠI 1!
Phương Mỹ Chi
đó là một ải sao?
HỆ THỐNG : TRƯỚC KHI ĐẾN VỚI ẢI TIẾP THEO PHẦN QUÀ XUẤT SẮC CÁC BẠN NHẬN ĐƯỢC QUA ẢI 1 SẼ ĐƯỢC XUẤT HIỆN
[ Đèn pin, sổ tay & bút, khăn đỏ ]
Orange
// cầm lấy đèn pin //
Juky San
// cầm lấy sổ tay và bút //
Phương Mỹ Chi
// lấy khăn //
Phương Mỹ Chi
tự nhiên cho cái khăn trời.. lau nước mắt hả..
Orange
// bật công tắc // rồi cho đèn pin mà mở không lên là sao nữa!!
Juky San
hm? hình như có gợi ý nè..
[ tốc độ chỉ tạm thời, yên tĩnh mới quan trọng! ]
Orange
"từ đầu có manh mối là bảng chữ cái AFBCE.. bây giờ gợi ý này nó có liên quan gì đến nhau đâu chứ?" // ngẫm //
Orange
"càng ngày cái trò này càng khó hiểu.."
Juky San
"vòng hai sẽ liên quan đến yên tĩnh? vượt qua trong thầm lặng sao?"
Phương Mỹ Chi
"... linh cảm của mình.. lại bắt đầu nữa rồi.."
HỆ THỐNG : XÁC NHẬN CÒN 53/100 NGƯỜI CHƠI
Orange
ôi hả?! // ngạc nhiên //
Juky San
sao lại.. mới ải một thôi mà
Phương Mỹ Chi
bị hạ gục nhiều đến vậy sao..?
Orange
vậy ở phía trên mặt đất không chỉ có một gã điên đó đâu.. // hoài nghi //
Orange
với một mình hắn không thể nào giết đến 47 người chơi trong khoảng thời gian ngắn vậy được
Juky San
một mình hắn là đủ điên rồi.. vậy mà lại..
Phương Mỹ Chi
với số lượng chết như thế chắc cũng phải tầm ba đến bốn người như hắn..
Orange
may là mình chỉ gặp một người...
Juky San
nếu mà gặp nhiều hơn chắc toi đời mất.. // lo lắng //
Phương Mỹ Chi
nhưng mà mình đang ở dưới tầng hầm mà! sẽ an toàn thôi.. // trấn an //
Juky San
nhưng mà tối quá Chi ơi.. không biết tầng hầm có nguy hiểm không nữa...
Orange
có cái đèn pin vô dụng này.. // gõ gõ vài cái vào đèn pin //
ánh sáng chớp nhá rồi đột nhiên bừng lên chiếu sáng soi gọi đường đi.. nhưng thay vì vui vẻ thì họ lại sững người sợ hãi khi đèn pin được chiếu lên tường.. vết cào cấu, bàn tay bằng máu và vết máu lê lết trên các bậc thang có vẻ.. thứ bí ẩn bên dưới còn nguy hiểm hơn cả ở phía trên mặt đất làm cho họ một lần nữa hoảng sợ và hụt hẫn vì họ đã nghĩ đây là nơi an toàn...
Phương Mỹ Chi
toang rồi...
Juky San
phía trên hay dưới đều nguy hiểm cả..
Orange
chẳng còn đường lui đâu... // đứng dậy //
Juky San
bây giờ lên lại chắc cái tên kia quánh cho bể đầu.. // đứng theo nàng //
Phương Mỹ Chi
... "linh cảm không sai.." // đứng lên //
họ bước xuống từng bậc thang đi sâu vào dưới tầng hầm... càng xuống sâu xung quanh lại dính nhiều máu hơn.. như đã có một cuộc chiến thảm khóc ở đây vậy.. và nhiệt độ cũng trở nên thất thường..
Phương Mỹ Chi
// chống tay lên tường // Chi không nghĩ việc đi xuống sâu hơn sẽ là điều tốt đâu..
PMC đã vô tình ấn vào một viên đá dường như nó là một công tắc mở một cảnh cửa nào đó.. và không xa các bậc cầu thang dưới chân họ biến mất và họ bắt đầu rơi xuống không kiểm soát..
Phương Mỹ Chi
trời đ..- // mất thăng bằng rơi xuống //
Orange
Chi ơi!! // rơi xuống theo //
Juky San
cái quái gì vậy?! // rơi xuống chung //
họ lại rời xuống một không gian bí mật nào đó.. khi họ rơi xuống bậc cầu thang đã được liền lại hoàn toàn như chưa có chuyện gì xảy ra.. họ lại một lần nữa biến mất không dấu vết..
HỆ THỐNG : TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU!!
Comments
linngocc²⁰¹⁴
truyện này tao thấy nó kịch tính rồi đó,tao khoái rồi đó🤡🤡
2025-07-31
1