꧁Ep 4꧂
*...* tiếng động
//...// hành động
/.../ Ký hiệu miệng
"..." suy nghĩ
'...' nói nhỏ
... nói bth
!...! hét lớn, bị shock
(...) giải thích, lời trêu đùa của t/g
[...] Bảng
Ánh chiều tà chiếu dưới con đường đang được phong tỏa
Những bóng người từng dày đặc giờ đây đã tản ra
Vệt máu vẫn chảy dài dưới nền đất lạnh lẽo cùng những mảnh nội tạng nhiễu giọt
Đôi mắt em vô hồn nhìn tờ giấy xét nghiệm thi thể của em trai mình
Các cảnh vệ vỗ vai em như trấn an rồi tiếp tục công việc của họ
Arisio(Silly spawn)
...//Lặng người//
[Nạn nhân: Erisio, 15 tuổi
tình trạng: Tử vong
Nguyên nhân: Bị quái tấn công...]
Cơ thể em gần như mềm nhũn khi nhìn những dòng chữ đó
Chúng như những con dao sắt nhọn đâm từng nhát vào con tim yếu đuối của em
Nước mắt em vẫn còn động lại trên khóe mi, viền mắt của em hơi sưng lên vì khóc quá nhiều
Em đờ đẫn nhìn tờ giấy 1 lúc lâu như thể thời gian đang ngưng động
Cậu nhìn lấy em, tay cậu vẫn giữ thân thể em..
Belbel
Silly Spawn.. Chuyện cũng đã qua rồi, cho dù không muốn cũng không thể thay đổi được gì đâu
Có vẻ như cú sốc này quá lớn với em chăng? Cũng phải thôi..
Em rất yêu quý em trai của mình, ngày nào cũng cực lực ra kiếm tiền chữa bệnh cho em ấy
Dành mọi tình thương của mình cho người thân duy nhất
Cuối cùng lại bị cướp đoạt bởi chính những con quái vật đó
Những con quái vật luôn ẩn nấp canh thời cơ tấn công người dân..
Em lúc này đã trong nhà, ánh mắt vô hồn nhìn vào tấm ảnh của cả 2
Cậu xin được ở lại và được em đồng ý, vì cậu là điểm tựa duy nhất của em vào lúc này
Belbel
Cậu không ăn gì sao?//Lo lắng nhìn em//
Arisio(Silly spawn)
Lát tớ sẽ ăn sau..//Thờ ơ//
Belbel
Haizzz//Đi lại ngồi cạnh em+xoa đầu// Đừng tự trách bản thân mình như vậy, Erisio không muốn thấy cậu như vậy đâu..
Arisio(Silly spawn)
Tớ biết.. Nhưng nó đến quá đột ngột.. hic-//nấc cụt+rơi lệ//
Những giọt nước từ khóe mi lại nhỏ ra
Nhưng lần này chúng không vội vàng.. Chỉ từ từ, nhẹ nhàng lăn xuống má mặt em
Cậu nhìn xuống mặt em, gương mặt vui tươi ngày nào giờ đây không còn nữa mà thay vào đó là 1 vẻ mặt đầy buồn bã và xót xa..
Belbel
Mọi chuyện sẽ ổn thôi//Ôm lấy cơ thể nhỏ bé của em//
Arisio(Silly spawn)
Hic- Belbel..//Ôm lại+nức nở//
Em cảm nhận được hơi ấm đang quấn lấy tim em như đang muốn xoa dịu nổi đau khi mất đi người thân cuối cùng
Em vùi mặt vào người cậu, cơ thể khẽ run lên cùng tiếng nấc nhẹ
Cậu giống như tia sáng chiếu rọi lấy em khi em rơi vào bóng tối
Những giọt nước mắt giờ đây lại thấm vào áo cậu 1 lần nữa
Nhưng thay vì đau đớn thì những giọt nước đó lại được tượng trưng cho hơi ấm trong tâm hồn em
1 cái ôm ấm áp đến lạ thường..
Cậu khẽ nhìn ra phía cửa, 1 cái bóng lờ mờ nhìn lấy 2 người
Belbel
"Erisio..?"//Bất ngờ//
Erisio
...//lặng lẽ nhìn//
Cái bóng ấy chỉ lặng lẽ nhìn 1 lúc rồi tan biến vào giây lát
Nó rất mờ.. đã vậy trên đầu nó còn là chiếc vòng có ký hiệu "Spawn"
Cậu kéo mình về lại thực tại không muốn suy nghĩ đó làm xao nhãn tâm trí mình
Cậu nhìn xuống em, em vẫn ôm chặt lấy cậu
Có vẻ như em không thấy cảnh tượng vừa rồi
Cậu nhẹ nhàng bế lấy em đi ra ngoài để ăn chút rồi đi ngủ vì trời đã xế muộn rồi
Em cứ vậy để cậu bế đi, trông như 1 chú mèo nhỏ quấn lấy chủ vậy
Belbel
//Đỏ vành tai// Này đừng nhõng nhẽo như vậy chứ💦
Arisio(Silly spawn)
...//Ngước lên nhìn cậu//
Cậu khựng lại khi nhìn thấy mặt em
Đôi mắt em long lanh do mới khóc xong, đôi tay em thì bấu lấy áo cậu nhưng thứ khiến tim cậu vô thức hẫng thêm 1 nhịp lại nằm chính gương mặt sắc sảo của em
Arisio(Silly spawn)
Sao vậy?
Belbel
A- kh-không có gì//hoàn hồn+vội bế em đến bàn ăn//
Cậu cẩn thận đặt em xuống ghế rồi đưa dĩa đồ ăn đã chuẩn bị sẵn cho em
Belbel
Ăn đi rồi ngủ, sức khỏe vẫn là quan trọng nhất mà//xoa đầu em+cười nhẹ//
Arisio(Silly spawn)
Xin lỗi vì đã phiền cậu như vậy//Nhìn đĩa đồ ăn//
Cậu không đáp chỉ lằn lặng nhìn em bắt đầu ăn
Không gian lại trở nên yên tĩnh.. khiến bầu không khí có phần gượng gạo
Em lúc này đã ăn xong, mắt em vẫn lờ đờ như mất hồn
Cậu chỉ đành bế em về phòng ngủ chứ cứ để như vậy chắc chắn sẽ bị cảm lạnh mất
Cậu đặt em lên giường khi định đi ra sofa ngủ thì bị kéo lại
Arisio(Silly spawn)
Ngủ với tớ đi..//kéo tay áo cậu//
Belbel
Cậu chắc chứ?//hơi ngại//
Arisio(Silly spawn)
Tớ sợ 1 mình..//Rưng rưng//
Belbel
...! Th-thôi được rồi//xoa trán+quay lại//
Cậu ngồi lên giường không vội nằm xuống
Nói thật.. mặt em lúc kêu cậu lại thật sự như 1 ánh mặt trời chiếu qua khe cửa lại thành luồng sáng nhẹ nhưng êm dịu
Có lẽ em vẫn còn buồn sau cái chết của người em trai nên mới có hành động đó chăng?
Hoặc em đã coi cậu là luồng sáng duy nhất soi sáng trong nội tâm của em
1 ánh sáng le lói trong không gian tối đen
Cậu nằm xuống giường bên cạnh em, mặc dù hơi xấu hổ nhưng cậu vẫn không thể hiện ra vì sợ làm em giận
Cậu quay mặt nhìn em, em vẫn chưa ngủ nhưng vẫn nhìn lấy cậu
Arisio(Silly spawn)
Belbel.. Cậu vẫn ở bên tớ khi tớ gặp khó khăn như vậy.. thật sự không cảm thấy tớ phiền phức sao?//Khẽ hỏi//
Giọng em rất nhỏ, đủ để cậu nghe thoáng qua
Cậu nhìn em 1 lúc rồi mới cất giọng trả lời
Belbel
Không phiền, đây vốn không phải lỗi của cậu mà
Arisio(Silly spawn)
//Nhớ lại cái lần cậu ôm lấy mình khi áo bị dính máu// Cái áo đó..
Belbel
À tớ đem cất để mai về giặt, cậu đừng có nói là tính xin lỗi nữa đấy nhé?//nhẹ giọng//
Arisio(Silly spawn)
//Khẽ nhìn vào đôi mắt cậu+ngậm ngừng// Cậu là người đầu tiên đối tốt với tớ như vậy khi gặp tình cảnh đó
Arisio(Silly spawn)
Tớ không biết phải đền đáp với cậu như nào nữa//trũ cánh xuống+hơi run//
Cậu không nói gì chỉ ân cần xoa đầu em
Những lọn tóc đung đưa trên bàn tay ấm áp của cậu, chúng xen vào những khe giữa ngón tay thon dài
Mắt em hơi dao động rồi lại cụp xuống như đôi lông vũ nhẹ nhàng rơi
Không biết vào lúc nào em lại có cảm giác như tim mình đã hẫng đi 1 nhịp
Bầu không khí rơi vào khoảng lặng nhưng chúng không ngộp ngạt khó chịu, không lạnh lẽo.. Mà như 1 tia nắng ấm áp giữa mùa thu
Arisio(Silly spawn)
Cảm ơn vì đã ở bên tớ..//ôm lấy+rút đầu mình vào sâu trong cơ thể cậu//
Cái ôm đến quá đột ngột khiến cậu giật mình nhẹ
Belbel
!!//Giật mình+nhìn xuống có chút ngại ngùng//
Cậu nhanh chóng trấn tĩnh lại bản thân mà nhẹ nhàng đưa tay qua đáp lại cái ôm đột ngột kia của em
Belbel
//Nhẹ nhàng ôm lấy+vùi đầu vào tóc em// Ngủ ngon..
2 bóng người cứ thế quấn lấy nhau như thể cả 2 là 1 đôi vậy
Ánh trăng rũ xuống xuyên qua rèm cửa sổ tạo thành 1 kiệt tác giản dị nhưng chất chứa đầy tình cảm khó tả giữa 2 con người bất hạnh
[Lượng đường trong kẹo có thể giúp ta giảm stress]
Comments