Gun bị cảm [2]

Trời chuyển mưa sau khi Gun bắt đầu thiếp đi
Mùi cháo thoang thoảng trong căn bếp nhỏ
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Nằm nghiêng, tóc rối nhẹ, vài sợi dính lên trán//
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Vẫn còn sốt, má hơi hồng nhưng nhịp thở đã đều hơn//
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
//Ngồi bên giường, chống cằm nhìn anh một lúc lâu//
Thật ra là cả buổi
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Nhìn như con mèo hoang đang giả vờ ngủ vậy ha~… //Lầm bầm rồi khẽ cúi xuống//
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
//Đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Gun//
Nhưng ngay sau đó...
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
Mày nghĩ tao ngủ thật à? //Giọng vang lên, khàn khàn//
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
//Bật cười// Ha~
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Mày chưa bao giờ ngủ sâu khi tao còn ở trong phòng, phải không?
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Mở mắt, chậm rãi//
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Nhìn Goo đang ngồi//
Hắn mặc áo phông rộng thùng thình, tóc ẩm mồ hôi, mắt long lanh ánh đèn vàng trong phòng
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
Mày không biết yên lặng là gì à? //Hỏi//
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Tao chỉ yên lặng khi mày ngủ thoy~
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Còn mày chưa ngủ, nên tao có lý do để làm ồn mà~
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Thở dài bất lực//
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
//Ngả người nằm xuống bên cạnh Gun, nhưng chỉ nhìn trần nhà//
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Mày có bao giờ thấy ổn khi có tao ở bên không? //Hỏi, giọng nhẹ hơn mọi lần//
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Không trả lời ngay//
Một lúc sau...
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Nhích lại gần một chút//
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Môi gần chạm tai Goo// …Tao luôn thấy ổn khi mày ở đây
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
…Thật không? //Mắt sắng rỡ//
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
Thật!
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Quay đầu lại//
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Nhắm mắt, vẻ mặt mệt mỏi nhưng đã thả lỏng hơn//
Anh chưa từng cho ai thấy dáng vẻ này – chỉ Goo mới thấy
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Ngủ thêm đi
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Sốt vẫn chưa hết đâu
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
//Không mở mắt, nhưng nói// Muốn ngủ chung không?
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
//Ngớ người//
Lần đầu tiên, hắn là người im lặng
Nhưng chỉ một giây sau
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
//Chui vào chăn như con nít, nằm sát vào Gun//
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
//Vòng tay qua eo anh, thì thầm vào gáy// Mày mà không bệnh, tao đã ‘làm’ mày bẹp luôn rồi đấy
Park Jong-Gun
Park Jong-Gun
Tao khỏi bệnh mày có dám ‘làm’ đâu //Đáp, giọng mũi lẫn ngái ngủ//
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
//Cười khúc khích, rồi tay khẽ siết nhẹ hơn//
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Hay chúng ta làm luôn, được không? //Mắt sáng long lanh//
Hot

Comments

Gà nhà nuôi

Gà nhà nuôi

ĐƯỢC! Gun ko chịu cũng phải chịu:)))) đọc giả chịu nèee/Smile/

2025-07-28

2

Nguyễn Mai

Nguyễn Mai

sao anh chắc chắn v :))

2025-07-28

1

Nguyễn Mai

Nguyễn Mai

lm luôn ik anh

2025-07-28

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play