Chương 3: Gió Đầu Mùa Và Giọng Nói Ấm Áp

Hôm nay trời trở lạnh. Châu Thi Vũ vừa đi mua một vài món đồ về, áo khoác mỏng, khăn quàng hờ lên cổ.
Cô đi từng bước nhẹ nhàng, cẩn thận vì sợ mình không thấy, sẽ đụng phải người.
Vương Dịch
Vương Dịch
Thi Vũ
Vương Dịch đứng ở đó, gọi tên cô rất nhẹ. Châu Thi Vũ quay đầu, lại là chị ấy.
Vương Dịch
Vương Dịch
/ đi lại / Em không lạnh à?
Vương Dịch vừa nói vừa quàng lại khăn cho cô. Châu Thi Vũ vẫn chưa hết bàng hoàng. Hôm nay chị ấy lại gặp cô lần nữa.
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Em quen rồi ạ
Vương Dịch
Vương Dịch
Người run thế này mà quen cái gì?
Vương Dịch
Vương Dịch
Em nói dối tệ lắm đó
Gì? Vương Dịch mắng cô đó hả? Cô có làm gì đâu? Đúng là cô run, nhưng cô quen với cái lạnh này là thật.
Cơ mà sao Vương Dịch mắng mà giọng nói lại êm như vậy nhỉ? Châu Thi Vũ tự hỏi.
Vương Dịch
Vương Dịch
Em còn đi đâu nữa không? Chị đi cùng em
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Em...em về nhà
Vương Dịch
Vương Dịch
Vậy đi về
Vương Dịch nói đi về nhưng vẫn đi bên cạnh Châu Thi Vũ. Ủa là về dữ chưa?
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Sao chị bảo đi về mà?
Vương Dịch
Vương Dịch
Chị bảo trước đó rồi mà, em đi đâu chị đi cùng em
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Nhưng mà em về nhà
Vương Dịch
Vương Dịch
Thì chị về nhà cùng em
___
_Nhà Châu Thi Vũ_
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Chị vào đi
Vương Dịch
Vương Dịch
/ bước vào /
Căn nhà đơn giản, không trang trí màu mè. Giống hệt tính cách của Châu Thi Vũ vậy.
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Chị ngồi đó đi, em lấy nước cho chị
Vương Dịch
Vương Dịch
Không cần, em ngồi xuống đi
Vương Dịch
Vương Dịch
Chị tự lấy cũng được
Nghe Vương Dịch nói vậy Châu Thi Vũ cũng ngồi lại bên cạnh chị.
Vương Dịch
Vương Dịch
Em ở đây một mình sao?
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
/ gật đầu / Vâng
Vương Dịch
Vương Dịch
Bạn bè, người thân em...
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Không có ai ạ!
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Họ bỏ em rồi
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Sau lần tai nạn ấy...em không thấy gì cả
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Ánh sáng của em vụt tắt, em không còn gì nữa
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Bạn bè trêu chọc, người thân mất tích
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Mà chắc gì họ đã quay lại tìm em
Nghe Châu Thi Vũ kể, Vương Dịch lại đau đến nghẹn lòng. Cô gái trước mặt cô đã phải chịu những gì vậy?
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Rồi em chuyển đến đây
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Ban đầu khá khó khăn
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Nhưng có một vài người hàng xóm giúp em
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Nên cũng đỡ
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Bây giờ còn có chị nữa
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Em may mắn thật đó / cười /
Vương Dịch
Vương Dịch
Thi Vũ, em có biết em cười đẹp lắm không?
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Không biết
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Thế giới ngoài kia thay đổi ra sao, em còn không nhìn được
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Nói gì nụ cười của em
Thế giới của Châu Thi Vũ chỉ có một màu đen, u ám và cô đơn. Nhưng cô quen với việc đó rồi.
Hôm nay cô nói nhiều hơn mọi khi. Vậy mà Vương Dịch vẫn ở lại, nghe cô nói hết rồi mới rời đi.
Giọng nói của Vương Dịch khiến cô nhớ, trái tim lặng đi một chút. Cô chưa từng gặp ai lại khiến cô "thấy" rõ như vậy, dù cô không có ánh mắt.
---Hết---

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play